Yêu/cưới người hơn nhiều tuổi
  1. Dòng sự kiện:
  2. Bạo lực trong hôn nhân
  3. Yêu/cưới người hơn nhiều tuổi
  4. Nuôi con không phải của mình

Ép con gái lấy chồng giàu hơn 30 tuổi, tôi hối hận sau 4 năm gặp lại con

Chi Phạm

(Dân trí) - Đêm nay, tôi ngồi lặng lẽ trong căn nhà quen thuộc, nhìn đứa con gái bé bỏng năm nào giờ trở thành mẹ đơn thân. Nước mắt tôi cứ thế chảy dài...

Lỗi lầm này do tôi mà ra, chính tôi đã đẩy con vào vũng lầy hôn nhân đen tối. Tôi chẳng thể ngăn được nước mắt. Đã 4 năm trôi qua, 4 năm con sống trong khổ đau. Còn tôi giờ đây sống trong dằn vặt, trong ân hận, trong nỗi ăn năn mà có lẽ cả cuộc đời này cũng chẳng thể nào chuộc lại.

Ngày ấy, tôi chỉ có một ước mơ duy nhất: Mong con gái mình được đổi đời. Tôi từng nghĩ, con gái chỉ cần lấy được một người đàn ông giàu có, có nhà cao cửa rộng, xe sang, tài khoản dày cộp thì sẽ chẳng bao giờ phải lo nghĩ chuyện cơm áo gạo tiền.

Tôi tin rằng, có tiền rồi, hạnh phúc sẽ tự tìm đến. Tôi tin mù quáng, tin đến mức bất chấp cả cảm xúc của chính con mình.

Ép con gái lấy chồng giàu hơn 30 tuổi, tôi hối hận sau 4 năm gặp lại con - 1

Tôi hối hận vì đã khiến con bước vào hôn nhân vũng lầy (Ảnh minh họa: Freepik).

Người bạn thân giới thiệu cho tôi một người đàn ông hơn con tôi đến 30 tuổi, đã qua hai đời vợ nhưng giàu có khiến tôi sáng mắt. Mới nghe qua, tôi đã trầm trồ, coi đó là cơ hội đổi đời cho con.

Tôi không cần biết con có thương hay không, có hạnh phúc hay không. Tôi chỉ biết, đây là tấm vé đưa con bước vào cuộc sống nhung lụa mà tôi từng mơ ước.

Tôi vẽ cho con bức tranh lộng lẫy về tương lai: Nhà lầu xe hơi, đi du lịch sang chảnh, làm bà hoàng được chồng yêu chiều hết mực. Con nghe mãi, có lẽ cũng mềm lòng hoặc cũng có thể vì thương mẹ, không muốn cãi lời nên đã gật đầu.

Ngày cưới, nhìn con khoác trên mình chiếc váy cưới lộng lẫy, vàng bạc đeo đầy cổ tay, tôi thấy mình như người chiến thắng. Khách sạn tổ chức đám cưới sang trọng, ai cũng trầm trồ, ngưỡng mộ.

Tôi - người mẹ quê mùa ngày nào - nay ngẩng cao đầu tự hào với họ hàng, láng giềng.

Nhưng tôi đâu biết, niềm kiêu hãnh ấy nhanh chóng bị dập tắt chỉ sau đêm tân hôn. Số vàng hồi môn chỉ là vàng giả. Mọi thứ đẹp đẽ chỉ là lớp vỏ bọc mượn tạm để lừa gạt con gái tôi. Chỉ là con gái giấu giếm, không nói ra, âm thầm chịu đựng suốt nhiều năm mà giờ sau 4 năm, tôi mới biết được tất cả sự thật.

Căn nhà hai vợ chồng con ở cũng chỉ là nhà thuê, không phải của con rể. Người con rể mà tôi tin tưởng ấy hóa ra chỉ là kẻ sống ảo, khoác lác, bám víu vào con gái tôi để bòn rút từng đồng.

Nhưng con đã mang bầu nên không thể từ bỏ hôn nhân dễ dàng. Con chọn cách im lặng, gồng mình gánh vác, nuốt nước mắt vào trong, vừa làm mẹ, vừa làm cha, nai lưng kiếm tiền nuôi chồng, nuôi con và trả nợ.

Suốt 4 năm trời, con giấu nhẹm mọi chuyện. Mỗi lần tôi gọi con về chơi, con luôn cùng chồng thuê xe, thuê tài xế, ăn mặc chỉn chu để tôi không nghi ngờ. Tôi đã trách con vô tâm, giàu có rồi mà không biếu mẹ nổi một xu. Tôi trách con bạc bẽo, quên ơn, lấy chồng giàu rồi sống xa hoa, bỏ mặc mẹ già cô quạnh.

Tôi nào hay biết những lúc đó, con đã cạn kiệt sức lực, đến nỗi không còn dám mở lời nhờ vả ai, không dám hé lộ nửa câu về bi kịch của chính mình.

Mãi đến ngày hôm nay, khi con bế cháu về, khuôn mặt gầy gò, nước mắt lặng lẽ rơi từng giọt, tôi mới biết mình đã đẩy con vào địa ngục.

Con kể, từng ngày, con sống trong sợ hãi, trong tủi nhục, trong những món nợ chồng chất và những lần bị lợi dụng, phản bội. Nhưng con không muốn mẹ lo, cũng không muốn mất đi chút sĩ diện cuối cùng nên cứ âm thầm chịu đựng, gồng gánh tất cả trên vai.

Nghe con nói, tim tôi như bị ai xé nát. Tôi đã mù quáng, ích kỷ đến tàn nhẫn. Tôi mang danh mẹ nhưng lại đẩy con vào vòng xoáy của cuộc đời khốn khổ chỉ vì ham giàu, sĩ diện, mù quáng tin vào những thứ phù phiếm mà quên mất rằng, hạnh phúc không phải thứ có thể đổi chác bằng tiền.

Nếu có thể quay lại, tôi thà để con yêu người con chọn, dù người ấy có nghèo, có khổ, chỉ cần con hạnh phúc là đủ.

Giờ đây, tôi chỉ biết ngồi nhìn con, ôm cháu vào lòng đau quặn thắt. Con gái à, mẹ xin lỗi. Xin lỗi vì những sai lầm của mẹ đã làm tổn thương con. Xin lỗi vì mẹ đã không nghe tiếng lòng con, mà chỉ nghe tiếng gọi của đồng tiền.

Mẹ chỉ mong từ bây giờ, con có thể bình yên, dù chẳng giàu sang, miễn là không còn nước mắt.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.