“Lũ quét như con mãnh thú chồm xuống cuốn phăng nhà đi!”
(Dân trí) - Trong trí nhớ của cô giáo mầm non Lường Thị Dơn, cơn lũ quét như con mãnh thú. Đất đá chồm lên cao, đen sì như đám mây rồi ập xuống, cuốn phăng các ngôi nhà. “Vừa chạy thoát lên chỗ cao quay lại nhìn chỉ còn con suối với đá.” - Dơn ngậm ngùi.
Trận lũ quét rạng sáng 11/10 tràn qua thôn Hát 2, xã Hát Lừu (huyện Trạm Tấu, Yên Bái) để lại thiệt hại nặng nề cho người dân nơi đây. Hát Lừu là xã chịu thiệt hại nặng nề nhất trong đợt mưa lũ này. Cả huyện Trạm Tấu có 9 người chết và mất tích thì riêng Hát Lừu đã có 8 người.
Con suối Huổi Phăn bé nhỏ, hiền hòa đã đổi dòng sau một đêm. Lòng suối cũng bị mở rộng ngoài sức tưởng tượng của người dân nơi đây. Đất đá, cây cối ngổn ngang.
“Không ai nghĩ con suối bé tẹo mà lũ quét to thế.” - chị Lường Thị Dơn, một trong những hộ có nhà bị lũ cuốn trôi, chưa hết bàng hoàng.
Ký ức về cơn lũ quét mấy ngày nay vẫn chưa thôi ám ảnh cô giáo mầm non này. Cuộc sống khó khăn, sau khi lập gia đình, hai vợ chồng Dơn mỗi người một nơi. Được bố mẹ cho mảnh đất nhỏ, vợ chồng Dơn vay mượn, xây được một căn nhà kiên cố.
Chồng Dơn đi làm thuê ở thị xã Nghĩa Lộ cách nhà hơn 30 km, thi thoảng mới về. Công việc giáo viên mầm non của Dơn khá vất vả nên đứa con 19 tháng của Dơn vẫn phải nhờ ông bà ngoại chăm lo.
“Đêm hôm đó (đêm 10, rạng sáng 11/10 - PV) trời mưa to lắm. Hai mẹ con ở nhà, 12h đêm em bế con sang nhà bà ngoại gửi rồi về xem nhà cửa thế nào. Đến khoảng 5h sáng thì lũ ập đến.” - Dơn nhớ lại.
Mặt buồn rười rượi, ánh mắt mệt mỏi nhìn vào bãi đá mênh mông, Dơn kể: “Lúc đó, em nghe tiếng ầm ầm rất lớn, như có động đất. Em vội chạy sang nhà bà ngoại, bế con cùng mọi người chạy lên trên đồi. Vừa chạy thoát, quay lại nhìn thì chỉ thấy con suối với đá thôi.”.
Trong trí nhớ của Dơn, cơn lũ quét như một con mãnh thú. Nó cuốn theo không biết bao nhiêu đất đá, cây gỗ, chồm lên cao, đen sì như đám mây rồi ập xuống, cuốn phăng mọi thứ. Bốn ngôi nhà ven suối bị lũ cuốn đi đều là nhà của anh em, họ hàng với Dơn: nhà Dơn, nhà bố mẹ và nhà chú, dì của Dơn.
“Lũ nhanh quá, bố em cũng suýt chết. May bám được vào cột điện trên bờ, lúc sau có chú hàng xóm quăng dây ra để kéo vào mới thoát được.” - Dơn kể lại.
Mấy ngày nay, thi thoảng Dơn lại đi quanh bãi đá mới hình thành sau lũ với hy vọng tìm được chút vật dụng gia đình. “Mọi người chả kịp mang theo gì, chỉ cố chạy thoát thân. Em tìm mấy hôm chỉ được cái chăn bông thôi.” - cô giáo mầm non buồn bã nói và cho biết, căn nhà vừa xây được hơn 1 năm, nợ chưa trả hết thì nay đã không còn dấu tích.
“Tiền lương em vừa lấy cũng trôi hết. Sổ lương em mang cầm ở ngân hàng để vay tiền xây nhà, nay chẳng còn gì.” - Dơn nói mà mắt đỏ hoe.
Cách đó không xa, cô Lường Thị Pọm (mẹ Dơn) ngồi thẫn thờ trên tảng đá lớn, phía dưới là cái nền nhà còn sót lại sau trận lũ. Giọng như khóc, cô Pọm kể: “Lũ to lắm, chả ai kịp lấy được đi. Nước cuốn đi hết rồi.”.
Cơn lũ quét cuốn bay ngôi nhà của gia đình cô Pọm cùng toàn bộ đồ đạc, gia súc, gia cầm. Mấy ngày nay, cả gia đình 4 người nhà cô phải nương nhờ hàng xóm. Đến chiếc áo dài tay cô đang mặc trên người cũng là của hàng xóm vì khi chạy lũ cô chỉ mặc đúng cái áo phông.
Người phụ nữ trung niên chốc chốc lại đi qua, đi lại quanh cái móng nhà cũ như cố tìm lại ký ức về mái ấm của gia đình đã trôi theo dòng lũ.
Chị Lường Thị Ngọ Đứng vẫn nhớ như in thời khắc đứng trên đồi cao nhìn ngôi nhà của mình từ từ trôi theo dòng nước lũ.
“Thấy nước to quá, mọi người hô hoán, gọi nhau chạy. Cả nhà kéo nhau chạy luôn, chạy lên nhà trên đồi cao kia, nhìn xuống thấy nhà đang trôi rồi.” - chị Ngọ nhớ lại.
Cũng giống như những gia đình khác bị lũ cuốn trôi nhà, mấy ngày nay, mẹ con chị Ngọ phải ăn ngủ nhờ nhà hàng xóm, trông chờ vào sự cứu trợ của các lực lượng chức năng.
Tiến Nguyên - Trần Thanh