Nam Định:
“Cô giáo” xương thủy tinh hơn 10 năm dạy học miễn phí
(Dân trí) - Em bé tật nguyền, mơ làm cô giáo/ Gian khó cũng nhiều, nhưng rồi cũng vượt qua/ Mỗi buổi học, mang theo bao hạnh phúc/Cô và trò tíu tít bên nhau - Đó là những vần thơ mà cô giáo xương thủy tinh Nguyễn Thị Ngọc Tâm (SN 1990) trú tại Trại 4, xã Yên Quang, Ý Yên, Nam Định tự viết để nói về ước mơ của chính mình.
Nguyễn Thị Ngọc Tâm mắc căn bệnh xương thủy tinh bẩm sinh nên từ khi chào đời đến nay, cô phải chịu nhiều đau đớn do căn bệnh này gây ra. Lúc mới lọt lòng mẹ, một chân của Tâm bị quặt ngược lên bụng không thể duỗi thẳng. Đến năm 2 tuổi mới được phẫu thuật, lúc này chân đã có thể duỗi nhưng Tâm vẫn không thể đi lại.
Không những vậy, càng lớn Tâm lại bị thêm nhiều bệnh khác như tim, phổi, phế quản, dạ dày khiến sức khỏe cô mỗi ngày một yếu. Vì vậy, dù năm nay Tâm đã 26 tuổi nhưng cân nặng chưa đầy 15kg. Tất cả những sinh hoạt cá nhân hay di chuyển Tâm đều phải nhờ ông bà, cha mẹ giúp đỡ.
Tâm kể rằng: “Số lần bị gãy xương em không nhớ hết được vì quá nhiều, chỉ cần ngồi lệch tư thế hay hoạt động mạnh một chút là xương cũng bị gãy. Nhiều hôm vừa đến bệnh viện bó bột về đến nhà thì xương chỗ khác lại gãy nên lại phải đến bệnh viện để bó bột lần nữa”.
Tâm cũng cho biết, hàng ngày đều phải uống thuốc, không chỉ một loại mà rất nhiều loại vì Tâm bị nhiều căn bệnh khác nhau. Chưa kể những hôm Tâm ốm phải tiêm 3-4 mũi thuốc/ngày và phải ngủ ngồi, tuy mệt nhưng còn đỡ hơn là nằm xuống…
Tuy thể xác bị bệnh tật hành hạ là vậy nhưng nghị lực vượt lên số phận của Tâm khiến nhiều người phải nể phục. Khi đến tuổi đi học, Tâm ao ước được đến trường như các bạn cùng trang lứa nên ông bà ngoại và cha mẹ Tâm hiểu và tạo điều kiện giúp Tâm đến trường. Với bản tính thông minh cộng thêm sự cần cù không phụ lòng ông bà, cha mẹ và thầy cô 9 năm đi học Tâm luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi.
Con đường học tập của Tâm phải dừng lại khi Tâm bước vào cấp 3, nhà xa trường 15km nênTâm phải chấp nhận nghỉ học ở nhà vì sức khỏe yếu và gia đình lúc này cũng chưa có xe máy đưa đón, phần cũng vì đường xa nên gia đình cũng sợ Tâm xảy ra bất trắc.
Để giúp ích cho đời, cũng là thực hiện ước mơ được làm cô giáo của mình, Tâm quyết định mở lớp học miễn phí ngay tại nhà để kèm cặp các em học sinh từ lớp 1 đến lớp 8 gần nhà hoặc những ai cần Tâm giúp đỡ.
Hơn 10 năm qua, bất kể mưa gió, ốm đau, Tâm vẫn kèm cặp các em học sinh học cấp 1, cấp 2 trong vùng giúp các em củng cố được kiến thức trên lớp và hướng dẫn giúp các em có phương pháp học tập hiệu quả nhất.
Trung bình mỗi ngày Tâm đều dạy 2 ca sáng và chiều. Buổi sáng Tâm dạy cho các em học cấp 1, buổi chiều Tâm dạy cho học sinh cấp 2 mỗi ca khoảng từ 10-15 em. Cao điểm nhất là vào mùa hè, số học sinh cũng đông hơn nên Tâm phải dạy thêm một ca vào buổi tối.
Không phụ công sức và tấm lòng của Tâm, nhiều em từng được Tâm kèm cặp đã đỗ vào các trường Đại học danh tiếng tại Hà Nội. Nhiều em nhỏ khác cũng được chọn vào trong các đội tuyển đi thi học sinh giỏi ở huyện, tỉnh. Với Tâm, đây là nguồn động lực giúp Tâm có thêm niềm tin, có thêm sức khỏe để tiếp tục giúp đỡ những em học sinh khác.
Lớp học của "cô giáo xương thủy tinh" Nguyễn Thị Ngọc Tâm tuy nhỏ, không phấn, không bảng, không bục giảng, không giáo án nhưng luôn đầy ắp sự yêu thương, cô và trò luôn tíu tít bên nhau. Tâm cười và nói rằng: “Em cũng không biết nhiều nhưng cũng cố gắng mỗi ngày biết hơn một chút, biết đến đâu thì chỉ cho các em đến đó. Em không biết nhiều nhưng cũng cố gắng tìm thông tin làm đề cương cho các em theo đề cương mà cô giáo bộ môn đưa cho các em học tập tại lớp. Sao cho sát với kiến thức thực tế nhất, củng cố lại kiến thức môn học cho các em và mở rộng ra những dạng bài khác”.
Nói về cơ duyên mở lớp dạy học miễn phí, Tâm cho biết, khi còn học lớp 6 thì Tâm cũng chỉ kèm thêm cho các em ở lớp nhỏ hơn gần nhà. Cho đến khi phải nghỉ học, ở nhà mãi cũng buồn, mà sức khỏe yếu không phụ giúp được gì nên Tâm quyết định sẽ kèm thêm cho những em nhỏ ở gần nhà. Thấy các em học hành tiến bộ nên ngày càng nhiều phụ huynh đến nhờ Tâm cho con đến đây học.
Bài thơ "Tuổi thơ" do Nguyễn Thị Ngọc Tâm sáng tác
Không chỉ cố gắng giảng dạy tận tình cho các em học sinh, Tâm còn làm thơ, viết bài dự thi gửi báo, đài khi có những cuộc thi viết được phát động. Số tiền nhuận bút và giải thưởng nhận được Tâm đều dành để mua dụng cụ học tập, sách vở để làm phần thưởng dành tặng các em học sinh của mình, phần cũng phụ giúp cho mẹ thêm ít tiền mua thuốc.
Khi hỏi “ước mơ của Tâm là gì?” - cô gái cười và nói rằng: “Em ước mình có sức khỏe, có sức khỏe thì em có thể tiếp tục làm công việc mà em yêu thích. Có thêm cơ hội truyền cảm hứng cho những người có hoàn cảnh không may mắn như em có thêm niềm tin vào cuộc sống. Không quan trọng bạn sống lâu quan trọng là phải sống ý nghĩa. Vì sống không có nghĩa là tồn tại”.
Tâm hồn Nguyễn Thị Ngọc Tâm thật đẹp, cách sống của Tâm giống như loài hoa sen mà Tâm yêu thích qua bài thơ ngắn với tựa đề “Em”: Em là cô gái thích hoa sen/ Thích sống nhẹ nhàng/ Chẳng bon chen/ Trời xanh/ Sen trắng/ Hương thuần khiết/ Dẫu sống một mình chốn bùn đen.
Đức Văn