Hình ảnh "ứa nước mắt" chuyển ra từ Trung tâm hồi sức tích cực Covid-19
(Dân trí) - Hình ảnh 2 vợ chồng già cùng mắc Covid-19 chăm nhau; nụ cười lạc quan của y bác sĩ; cuộc gọi điện về cho con nhỏ cách hàng ngàn cây số...được ghi lại tại Trung tâm HSTC người bệnh Covid-19.
Tôi và bà cùng nhau cố gắng!
Mỗi ngày, Đ.V.M. đang là bệnh nhân Covid-19 đều đến bên giường bệnh của vợ, nói chuyện, động viên bà, xoa bóp chân tay, đưa bà vào xe lăn đi dạo... khiến các bác sĩ của Trung tâm hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 trực thuộc Bệnh viện HN Việt Đức tại TPHCM xúc động.
Cùng mắc Covid-19, nhưng bác M. hồi phục sức khỏe nhanh hơn còn bác H. kèm nhiều bệnh lý nền, có lúc nguy kịch, tưởng chừng như không thể qua khỏi.
Và rồi, cùng với sự chăm sóc tận tâm của các y bác sĩ thì tình thân giống như liều thuốc tinh thần vô giá giúp người bệnh yên tâm điều trị. Mỗi ngày bác M. đều ở bên động viên "Tôi và bà cùng nhau cố gắng nhé!". Giờ đây, bác H đã có thể ăn uống tốt, tình trạng sức khỏe ổn định hơn, tinh thần phấn chấn hơn.
Với bác H., con đường phía trước là tương lai hạnh phúc vì luôn có người chồng mẫu mực, hết lòng thương yêu, chăm sóc và chở che.
Nụ cười lạc quan và những cuộc gọi video vượt nghìn cây số
Điều dưỡng Vũ Thị Hồng - Trung tâm Hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 thuộc Bệnh viện HN Việt Đức tại TPHCM cũng đã có mấy chục ngày xa nhà, xa Hà Nội vào TPHCM chống dịch Covid-19.
Hàng ngày, sau kết thúc một ngày dài, chị lại cầm điện thoại gọi video cho hai con nhỏ đang ở Hà Nội.
Với các y bác sĩ, công việc một ngày tại Trung tâm Hồi sức tích cực luôn tay luôn chân, không phút ngơi nghỉ, ngay cả "nghĩ đến con cũng không có thời gian". Nhưng sau khi kết thúc ngày làm việc, nỗi nhớ nhà, thương con mới trào lên, vô bờ.
Trong cuộc chiến với đại dịch Covid-19, giữa muôn vàn khó khăn, khắc nghiệt, những cảm xúc vẫn trào dâng, giúp các y bác sĩ vượt qua gian khó, quyết tâm cứu chữa những người bệnh.
Bác sĩ Nguyễn Thị Thủy - khoa Thận Lọc Máu và Điều dưỡng Nguyễn Xuân Thành - khoa Phẫu thuật Gan Mật, Bệnh viện HN Việt Đức sau nhiều giờ điều trị bệnh nhân tại Trung tâm Hồi sức tích cực Người bệnh Covid-19 thuộc Bệnh viện HN Việt Đức tại TPHCM nở nụ cười lạc quan, khi thấy người bệnh Covid-19 hồi phục mỗi ngày.
Những hình ảnh được các bác sĩ gửi ra từ Trung tâm hồi sức mộc mạc nhưng nhiều niềm xúc động. Gia đình, đồng nghiệp, bạn bè, người thân... đều hiểu rằng sau những nụ cười ấy là sự hi sinh khó nói hết thành lời.
Các y bác sĩ khoác lên mình bộ đồ bảo hộ từ 6 tiếng đến 8 tiếng và có thể kéo dài hơn nữa nếu bệnh nhân Covid trở nặng.
Dưới lớp khẩu trang, mồ hôi không ngừng túa ra, những vết hằn của thời gian lộ rõ trên khuôn mặt... Dù thấm mệt, nhưng mỗi lần kéo tay bệnh nhân Covid-19 từ "lưỡi hái tử thần", chứng kiến khoảnh khắc bệnh nhân nặng và nguy kịch bỏ được thở máy, giao tiếp được, uống được sữa, ăn được những thìa cháo đầu tiên rồi kiên trì tập phục hồi chức năng, bình phục sức khỏe, được ra viện, trở về đoàn tụ bên gia đình và không ngừng cảm ơn các y bác sĩ, những mệt nhoài sẽ tan biến.
Trong những lần trào dâng cảm xúc vì xa con, cảm xúc trước thực tế khốc liệt của dịch Covid-19 đang xảy ra tại TPHCM, Điều dưỡng Vũ Thị Hồng đã sáng tác bài thơ "Mùa hè năm ấy" để tặng các con của mình.
Mùa hè năm ấy
Mẹ sẽ kể con nghe
Về mùa hè năm ấy
Sáu giờ sáng mẹ dậy
Xách Vali lên đường
Bố nhìn mẹ thấy thương
Thân gái xa nghìn dặm
Mẹ thương bố nhiều lắm
Cũng một mình lên phường
Nghĩ tới con mẹ thương
Đang ở xa - quê ngoại
Bằng giờ này năm ngoái
Mẹ tíu tít ở nhà
Chuẩn bị đồ bao la
Hết bút rồi sách vở
Quần áo đẹp các cỡ
Chuẩn bị con đến trường
Mẹ có nhiều tình thương
Nên chia thành các hướng
Nếu chọn mình sung sướng
Người khác sẽ khổ thay
Chọn bên con hàng ngày
Thì bạn con vắng mẹ
Hè năm nay mẹ sẽ
Tạm xa con ít ngày
Cuộc sống nhiều đổi thay
Dịch bệnh luôn rình rập
Từ ban ngành các cấp
Đều vất vả con à
Năm học cũ đã qua
Chuẩn bị vào năm mới
Mẹ sẽ không được tới
Dự khai giảng cùng con
Tạm biệt trường mầm non
Con bước vào lớp một
Cố học hành thật tốt
Hết dịch mẹ sẽ về
Hai anh em ở quê
Nhớ giữ gìn sức khỏe
Con trai mẹ mạnh mẽ
Con gái mẹ dịu dàng
Cả hai đều rất ngoan
Mẹ yên tâm chống dịch
Cuộc sống ai chẳng thích
Không phải xa gia đình
Không vất vả hi sinh
Hạnh phúc riêng con nhỉ
Mẹ đã nghĩ thật kĩ
Mẹ vẫn chọn lên đường
Vì miền Nam yêu thương
Vì miền Nam ruột thịt
Tình đồng bào khăng khít
Như máu chảy ruột mềm
Sau này con lớn lên
Cũng trưởng thành từ đó
Đi lên từ gian khó
Giúp con hiểu nhiều điều
Giúp con sống biết yêu
Những người còn hoàn cảnh
Thương những người bất hạnh
Cuộc sống chẳng được may
Để cuộc sống sau này
Bình an và hạnh phúc.