Bạn đọc viết:

Nghỉ tránh dịch Covid-19, con phát hiện mẹ có “kho báu” vô giá

(Dân trí) - Dịp nghỉ dài ngày vì dịch Covid-19, tôi và hai con đã lôi ra tất cả những cuốn sách cũ trong nhà để ngồi đọc. Thật may, càng đọc, các con lại càng đam mê.

Chiều nào các con cũng đắm chìm trong sách báo. Tối qua, hai đứa con tôi còn rối rít cảm ơn mẹ vì không ngờ, mẹ có một "kho báu" vô giá mà chúng không ngờ tới. 

Nhớ thuở bé, tôi đặc biệt yêu quý sách báo. Tôi thường xuyên ghé nhà bác tôi, một cô giáo dạy Văn, để mượn sách đem về nhà đọc. Ngày ấy, tôi thích nhất là những cuốn truyện cổ tích Việt Nam hay “Nghìn lẻ một đêm”... Những cuốn sách hay, tôi có thể quên ăn, mất ngủ để nghiền ngẫm nó. Tôi cũng thường xuyên nhịn ăn sáng để có tiền dành mua sách. Chả thế mà khi ấy tôi còn bị bạn bè gắn cho một biệt danh là "mọt sách" của lớp. Có đứa còn đùa tôi là mê sách quá khéo thần kinh có vấn đề. Mặc kệ, tôi cứ làm theo những gì tôi thích thôi.

Ngày tôi lên cấp 2, mẹ dắt tôi đến thư viện huyện để làm thẻ độc giả. Lần đầu tiên trong đời, tôi được đắm chìm trong tất cả những cuốn sách mình yêu quý. Thế là mỗi khi rảnh, tôi lại đạp xe đến đó để đọc sách báo. Tôi trở thành độc giả quen thuộc của thư viện suốt những năm tháng là học sinh.

Nhờ thư viện, tôi không phải đi học thêm bao giờ. Những ngày ôn thi, tôi thường ôm sách đến đó để đọc. Một không gian lí tưởng để học bài. Vừa yên tĩnh, lại vừa mát mẻ. Chưa kể học khi nào mệt mỏi, tôi lại dễ dàng giải trí bằng sách báo. Thật là tiện lợi đủ đường.

Những năm tháng là sinh viên Sư phạm, tôi lại tiếp tục là độc giả thường xuyên của thư viện tỉnh. Tuy nhiên, tới lúc này, tôi khao khát mình có có thể lập được một tủ sách riêng cho mình. Thế là tôi bắt đầu đi làm thêm. Khi có tiền, tôi thường dạo qua một số nhà sách để mua về những cuốn mình yêu quý. Rồi, thói quen này, tôi duy trì suốt từ đó đến nay. Tủ sách của tôi vì thế mà cứ dày thêm mãi.

Với tôi, mỗi cuốn sách là một thế giới kì diệu. Chúng trở thành những người bạn tốt nhất của tôi. Nhờ có sách mà tôi vượt qua được những thăng trầm của cuộc sống. Mỗi khi thất bại, tôi thường tìm đến sách. Chỉ có đọc sách mới giúp tâm hồn tôi thật sự thư thái và yên bình trở lại.

Tới bây giờ, sau nhiều năm đi dạy, gia tài lớn nhất của tôi chính là hai tủ sách to tùng. Những cuốn sách này, từng gắn bó với tôi biết bao nhiêu kỉ niệm. Có cả những cuốn sách là quà tặng của thầy cô giáo và học trò cũ. Vì thế tôi đặc biệt trân quý chúng.

Những ngày nghỉ, tôi thường giải trí bằng sách báo. Nhờ có sách mà tôi sống rất vui vẻ và lạc quan. Ngay cả khi cuộc sống rơi vào bế tắc, tôi vẫn bình tĩnh mà vượt qua được. Nhiều cuốn sách còn khiến tôi thay đổi cả những ý nghĩa tiêu cực. Tôi thực sự biết ơn tủ sách quý của mình.

Hy vọng rằng, gia tài lớn nhất này sẽ là của để dành cho các con tôi. Mong sao các con chịu khó đọc sách để hướng bản thân đến với "Chân - Thiện - Mỹ". Từ đó mà sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Loát Trần

(Tây Ninh)

Mọi thông tin, bài viết đóng góp cho chuyên mục Giáo dục, quý độc giả có thể gửi ban Giáo dục báo điện tử Dân trí theo địa chỉ email giaoduc@dantri.com.vn.  

Xin trân trọng cảm ơn!

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm