Mẹ thật nhút nhát

(Dân trí) - Tính mẹ từ xưa đã hay cả nghĩ, song nỗi lo lắng chỉ thực sự lớn và đi theo mẹ khi mà con bất chợt đến bên bố mẹ. Lúc nào mẹ cũng sợ mình là một người mẹ vụng, đôi khi mẹ cũng nghi ngờ khả năng làm mẹ của mình và thương con sẽ không được chăm sóc chu đáo...

Mẹ thật nhút nhát



Lần ấy một ông thầy trong chùa xem rồi nói con được sinh ra ở vị trí đầu ông Hoàng Đế. Con sẽ có địa vị cao trong cuộc đời, có quyền lực và trí thông minh... Nếu được nuôi dưỡng, giáo dục trong điều kiện tốt, con có thể tiến xa. Với mẹ “tiến xa” nghĩa là con sẽ giúp ích được cho nhiều người, mang đến cho bản thân con và mọi người xung quanh một cuộc sống đầm ấm, đầy đủ hơn. Vậy là, mục tiêu của bố mẹ luôn là tạo cho con nền tảng thật tốt, để đi du học hay được vào một trường có uy tín để con hoàn thiện kiến thức, hòng bù đắp phần nào đó mà bố mẹ không thể truyền đạt tới con.

Mẹ tin chỉ cần mình cố gắng một chút thì sẽ thành công, vấn đề là phải có phương pháp. Mẹ toàn lo nghĩ những điều vỹ mô ấy đến mất ăn mất ngủ, rồi loay hoay đọc sách nghiên cứu và dành nhiều thời gian của mình cho con.

Mẹ cho rằng cuộc sống bình dị giúp mẹ dạy con biết nhiều hơn là lối sống chỉ lo hưởng thụ, mà không có mục đích phấn đấu, mẹ ước mình có thể dạy con tự lập, sớm tự lo được cho bản thân, nên mẹ luôn hướng con đi vào nề nếp, khuôn khổ.

Song đôi lúc mẹ lại băn khoăn không hiểu mình có quá khắt khe, khắc nghiệt với con. Vậy là trong lòng cứ mâu thuẫn rồi hiển hiện nỗi lo lắng, sợ hãi.

Từ ngày có con mẹ trở nên nhút nhát và sợ nhiều thứ, sợ con ăn ít sẽ ốm, sợ con lười uống sữa sẽ còi, sợ con không giỏi được như bố, rồi thì sợ con mải chơi, sợ con bắt chước những cái xấu mà mẹ không kịp thời ngăn chặn... Mẹ hoang mang không biết làm thế nào để bảo vệ con.

Cho đến hôm nay, khi mẹ vào giường rém chăn cho con, mẹ sờ xem ngực con có bị mồ hôi, như một phản xạ con đưa hai tay ôm lấy tay mẹ, tim mẹ rung lên khi cảm nhận được trái tim nhỏ bé đang đạp dưới bàn tay mình mẹ nhớ lại những lúc con choàng tay ôm cổ mẹ, lòng mẹ nhộn nhịp yêu thương và can đảm nhận ra mình đã sẵn sàng để che chở cho đứa con bé bỏng.

Bé con của mẹ còn chưa đầy ba tuổi cơ mà, việc gì đến sẽ đến, mẹ cứ nghĩ đi đâu vậy. Thế nên giờ mẹ chẳng sợ hãi hoặc mong chờ gì nhiều nữa, vì dù thế nào con cũng là con mẹ và lòng mẹ sẽ đi suốt cuộc đời con. Mẹ sẽ làm theo những gì trái tim mách bảo, sẽ cố hết khả năng của mình tạo cơ hội cho con xây đắp, vun tạo ước mơ cùng những đam mê. Mẹ đặt niềm tin, tuy nhiên sẽ không tạo áp lực cho bất cứ ai.

Cuộc sống có điều gì đó để hi vọng khiến bố mẹ rất hạnh phúc và mẹ tin có thể truyền được đến con cảm nhận này.

TSL