Những vụ kiện bôi nhọ doanh nghiệp trên thế giới
(Dân trí) - Trên thế giới, ngày càng nhiều doanh nghiệp tiến hành các vụ kiện pháp lý nhằm chống lại những hành động bị coi là bôi nhọ uy tín của mình. Những vụ kiện này có thể kéo dài nhiều năm kèm chi phí lớn.
Danh tiếng của một doanh nghiệp là một trong những tài sản quý giá nhất. Bất kỳ chuyên gia tiếp thị nào cũng có thể khẳng định rằng một danh tiếng tốt có thể thúc đẩy khách hàng tìm đến một doanh nghiệp hoặc sản phẩm nhiều hơn hầu hết các yếu tố khác.
Tổn hại đến danh tiếng có thể gây ra những thiệt hại doanh thu đáng kể, thậm chí đe dọa khả năng doanh nghiệp tiếp tục hoạt động.
Doanh nghiệp có những quyền pháp lý để chống lại các tuyên bố sai sự thật gây tổn hại được đưa ra bởi đối thủ cạnh tranh, cựu nhân viên hoặc khách hàng bất mãn.
Tuy nhiên, những vụ kiện này thường phức tạp và chủ doanh nghiệp cần hiểu rõ một vụ kiện phỉ báng doanh nghiệp bao gồm những gì trước khi khởi kiện.
Ở chiều ngược lại, các tổ chức, cá nhân có thể đưa ra đánh giá, bình luận về một doanh nghiệp nhưng cần dựa trên sự thật và sự cẩn trọng.
Giám đốc tại công ty luật BR Law Corporation (Singapore) P Sivakumar lưu ý, để đảm bảo rằng một đánh giá không trở thành hành vi phỉ báng, cá nhân nên tránh sử dụng những từ ngữ cực đoan hoặc “vội vàng bôi nhọ” uy tín của doanh nghiệp mà không có bằng chứng.
“Chỉ nên đưa ra nhận xét dựa trên trải nghiệm cá nhân của mình, thay vì những gì nghe được từ người khác. Họ cũng nên tránh đưa ra những phát biểu chung chung, bao quát”, Mark Yeo, giám đốc công ty luật Fortress ở Singapore, khuyến cáo.
Tập đoàn Mỹ kiện tổ chức phân tích

Hertz Global Holdings Inc có trụ sở tại Mỹ (Ảnh: Reuters).
Tại Mỹ, vào năm 2009, Hertz Global Holdings Inc đã khởi kiện một tổ chức phân tích vì tội phỉ báng sau khi công ty cho rằng báo cáo của tổ chức này ám chỉ tập đoàn cho thuê xe lớn nhất thế giới có thể phá sản.
Trong đơn kiện nộp tòa án tại bang New Jersey, Hertz cáo buộc Audit Integrity Inc và Giám đốc điều hành của công ty phân tích này, ông Jack Zwingli, tội phỉ báng và bôi nhọ thương mại liên quan đến báo cáo trong đó liệt kê Hertz là một trong số 20 công ty lớn “có khả năng tuyên bố phá sản cao nhất” trong vòng một năm.
Trong đơn kiện, Hertz cho rằng các bị đơn “không có cơ sở thực tế” khi nói rằng báo cáo tài chính của công ty là gian lận. Công ty cũng khẳng định nếu Audit Integrity sử dụng các phương pháp được công nhận rộng rãi để phát hiện gian lận, họ sẽ đi đến kết luận khác, hoặc nhận thấy rằng họ thiếu thông tin đầy đủ để đưa ra cáo buộc.
Giám đốc điều hành của Hertz, ông Mark Frissora, gọi vụ kiện là “một phản ứng thích đáng trước việc công bố những thông tin sai sự thật và gây ảnh hưởng đến Hertz”.
“Không chỉ các kết luận về tình hình tài chính của chúng tôi là vô căn cứ, mà việc đặt nghi vấn về tính liêm chính trong báo cáo tài chính của chúng tôi là điều không thể chấp nhận được”, ông nói thêm.
Tháng 10/2009, Hertz công bố lợi nhuận ròng quý III gần như tăng gấp 3 lần so với cùng kỳ năm trước, đạt 68,9 triệu USD, mặc dù doanh thu giảm 16% xuống còn 2,04 tỷ USD.
Hertz đã yêu cầu bồi thường thiệt hại bằng tiền, một lời cải chính cùng các biện pháp khắc phục khác.
Trong khi đó, Audit Integrity tuyên bố sẽ bảo vệ lý lẽ của họ trước vụ kiện.
Đến tháng 11/2009, hồ sơ tòa án cho thấy, Hertz đã rút đơn kiện Audit Integrity Inc và Giám đốc điều hành của công ty này sau khi đạt được thỏa thuận dàn xếp với các bị đơn. Mặc dù vậy, hiện chưa rõ vì sao vụ việc được dàn xếp hay các điều khoản ra sao.
Hertz là một trong nhiều công ty đã tiến hành các vụ kiện pháp lý nhằm chống lại những nghiên cứu phân tích mà họ cho là không có cơ sở. Các công ty khác bao gồm BankAtlantic Bancorp Inc, nhà bán lẻ trực tuyến Overstock.com Inc.
Vụ kiện phỉ báng doanh nghiệp dài nhất lịch sử nước Anh

Helen Steel và David Morris (Ảnh: Reuters).
Vào năm 1997, tập đoàn thức ăn nhanh McDonald’s đã kiện 2 nhà hoạt động môi trường Helen Steel và David Morris ở Anh vì phát tán tờ rơi công kích tập đoàn. Các tờ rơi này có nội dung cáo buộc McDonald’s bóc lột sức lao động, gây hại cho động vật và phát hành quảng cáo gây hiểu lầm.
Steel khi đó là một nhân viên quán bar bán thời gian, thu nhập tối đa 65 bảng/tuần, còn Morris là một bưu tá thất nghiệp, chịu trách nhiệm chăm sóc con trai 4 tuổi. Trong khi đó, doanh thu toàn cầu của McDonald’s vào thời điểm đó khoảng 30 tỷ USD.
Trong quá trình xét xử, McDonald’s đề nghị dàn xếp vụ việc nếu cặp đôi đồng ý ngừng phát tờ rơi. Hai người nói rằng họ sẽ chấp thuận nếu McDonald’s ngừng quảng cáo.
Tất nhiên, các bên không đạt được thỏa thuận nào. Cuối cùng, theo phán quyết của tòa án, McDonald’s được bồi thường hơn 60.000 bảng.
Khoản bồi thường này chỉ mang tính biểu tượng bởi McDonald’s phải chi nhiều hơn đáng kể cho phí luật sư và các chi phí khác trong vụ kiện kéo dài gần 10 năm, vụ kiện dài nhất lịch sử ngành tư pháp Anh.
McDonald’s đã thuê một đội ngũ luật sư hàng đầu và tiêu tốn chi phí pháp lý ước tính lên tới 10 triệu bảng.
Người tiêu dùng cá nhân bôi nhọ doanh nghiệp Singapore

Người tiêu dùng cần cẩn trọng trước khi đưa ra đánh giá (Ảnh minh họa: CNA).
Tại Singapore, hôm 9/9 vừa qua, một bà nội trợ đã bị buộc phải bồi thường 19.500 USD vì tội phỉ báng một công ty, sau khi đăng tải những bình luận miệt thị về sản phẩm rau củ mà công ty bán.
D'Season, một công ty chuyên nhập khẩu, phân phối, bán lẻ và bán sỉ hàng hóa và nông sản từ Đài Loan, đã thành công trong vụ kiện bà Sophia Wu Chao Wen về một bài đăng bà viết trên trang Facebook cá nhân ngày 13/3/2022.
Ông Darren Tan, phó giám đốc điều hành Invictus Law, cho biết cho biết, nếu phát ngôn là sai sự thật, làm giảm uy tín xã hội của doanh nghiệp, khiến họ bị tẩy chay hoặc bị ghét, khinh miệt hay chế giễu thì có thể bị coi là phỉ báng.
Ví dụ, trong bài đăng về D'Season, bà Wu tuyên bố rằng rau củ là độc hại, điều này hàm ý rằng doanh nghiệp đã bán rau độc, lừa gạt khách hàng và gian dối khi nói rằng sản phẩm của họ là hữu cơ, nhưng điều này là sai sự thật và không có căn cứ.
Ông Tan cũng nhấn mạnh rằng dù bà Wu không nêu tên công ty trong bài viết, bà đã ám chỉ đến một sự việc trước đó liên quan tới công ty, khi có người hỏi nguồn gốc của rau. Luật phỉ báng cũng áp dụng với “ẩn ý”, nghĩa là ngay cả khi không nêu đích danh, nhưng từ ngữ cảnh có thể xác định được đối tượng bị phỉ báng.
Thông thường, các vụ kiện phỉ báng được giải quyết ngoài tòa. Mục tiêu chính của doanh nghiệp thường là gỡ bỏ bài đăng và có được lời xin lỗi.
Trong vụ D'Season, công ty đã gửi thư yêu cầu bà Wu gỡ bài và xin lỗi. Bà Wu xóa bài vài ngày sau nhưng không xin lỗi. Các luật sư cho biết ngày càng có nhiều doanh nghiệp khởi kiện những bình luận tiêu cực, trong đó một số đến từ người chưa từng là khách hàng.











