Ngã trong chuồng lợn, người phụ nữ phải thở máy vì "phong đòn gánh"

Minh Nhật

(Dân trí) - Bệnh uốn ván nếu không được phát hiện và xử trí kịp thời có thể tiến triển nhanh sang tình trạng co cứng, co giật toàn thân, suy hô hấp, ngưng thở.

Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương vừa tiếp nhận và điều trị cho 2 ca bệnh được chẩn đoán mắc uốn ván.

Một trường hợp là bà P.T.N., 68 tuổi, ở Sơn La. Trước khi nhập viện, bà N. bị ngã ở chuồng lợn. Bà N. bị bầm tím, xây xát da vùng mông. Mặc dù có các vết thương hở nhưng bà không xử trí các vết thương.

3 ngày sau đó, bà N. xuất hiện tình trạng cứng hàm, khó há miệng, sốt cao, xuất hiện cơn co cứng, co giật toàn thân. Bà được gia đình đưa đến nhập viện tại cơ sở y tế địa phương, được chẩn đoán mắc bệnh uốn ván.

Ngã trong chuồng lợn, người phụ nữ phải thở máy vì phong đòn gánh - 1

Bệnh nhân uốn ván điều trị tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương (Ảnh: Bệnh viện cung cấp).

Tại đây, bà được mở khí quản cấp cứu, an thần, thở máy. Tuy nhiên tình trạng sốt, co giật không thuyên giảm và được chuyển đến Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương trong tình trạng thở máy qua nội khí quản.

Tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương, bà N. được chẩn đoán sốc nhiễm khuẩn, uốn ván toàn thể.

Trường hợp còn lại là ông Đ.V.N., 53 tuổi, sống ở Hòa Bình. Ông N. có tiền sử khỏe mạnh. Tuy nhiên, trước khi nhập viện một tuần, ông N. có nhờ người quen tự cắt trĩ tại nhà.

Sau cắt trĩ, ông xuất hiện tình trạng cứng hàm tăng dần, khó nói, khó nuốt, khó há miệng, ăn uống kém. Ông nhập viện tại địa phương và được chẩn đoán mắc bệnh uốn ván.

Do tình trạng bệnh nặng, ông được chuyển đến Khoa Cấp cứu, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương trong tình trạng co giật, cứng hàm và được chẩn đoán uốn ván toàn thể. Hiện tại bệnh nhân đang được an thần, thở máy.

Theo các bác sĩ Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương, uốn ván hay còn gọi là phong đòn gánh là bệnh nhiễm trùng - nhiễm độc, do vi khuẩn Clostridium tetani gây nên. Vi khuẩn xâm nhập vào cơ thể qua các vết thương dưới dạng nha bào.

Các vết thương có thể nhỏ như gai đâm, đinh đâm, xước da, dập móng, ngoáy tai, xỉa răng, bấm lỗ tại… hoặc các vết thương to, rộng nhiều ngóc ngách gặp trong lao động, tai nạn giao thông, gãy xương hở, bỏng sâu… thậm chí có thể gặp khi nạo thai, sau mổ đường tiêu hóa, cắt trĩ, cắt rốn với dụng cụ bị nhiễm bẩn…

Bệnh uốn ván có thể gặp trên toàn cầu, ở mọi lứa tuổi, có thể quanh năm, đặc biệt ở những khu vực điều kiện vệ sinh kém.

Bệnh uốn ván không có miễn dịch tự nhiên nên tất cả những người chưa được tiêm vaccine phòng uốn ván đều có thể bị bệnh.

Bệnh uốn ván nếu không được phát hiện và xử trí kịp thời có thể tiến triển nhanh sang tình trạng co cứng, co giật toàn thân, suy hô hấp, ngưng thở. Điều trị các ca uốn ván nặng cũng đòi hỏi quá trình chăm sóc tích cực, thở máy kéo dài, nhiều biến chứng nguy hiểm.

Hiện nay, cách thức phòng ngừa uốn ván tốt nhất vẫn là tiêm vaccine dự phòng và xử lý đúng cách đối với các vết thương có nguy cơ nhiễm vi trùng uốn ván.

Mỗi người cần tiêm ngừa chủ động 3 mũi vaccine uốn ván trước khi bị vết thương.

Sau tiêm ngừa phải chủ động tiêm nhắc lại mỗi 5-10 năm một lần để tạo đủ kháng thể bảo vệ khỏi bệnh uốn ván.

Đối với trường hợp không được tiêm phòng vaccine đầy đủ, khi có vết thương cần đến các cơ sở y tế gần nhất để được xử trí vết thương đúng cách, đồng thời được tiêm huyết thanh giải độc tố uốn ván để phòng bệnh.

Tuyệt đối không tự xử lý vết thương tại nhà theo các phương pháp đắp các loại lá cây, cỏ không đảm bảo vệ sinh. Chăm sóc vết thương không đúng cách có thể là nguyên nhân tạo điều kiện xâm nhập của các vi trùng uốn ván.