Dấu ấn "núi Thái Sơn"

(Dân trí) - Ngày của Cha 16/6 với đa số người VN có lẽ chưa để lại được những dấu ấn đậm nét như những ngày của Mẹ nói riêng, của Phụ nữ nói chung. Nhưng không thể hiện nhiều theo bề nổi âu cũng là cách tỏ bày với “núi Thái Sơn” của nhiều người con...

Cha cõng con đi thi
Cha cõng con đi thi
Điểm tựa đầu đời

Tôi là con gái, sinh ra trong một gia đình có tới 4 chị em gái mà Cha tôi là con trai độc đinh. Mãi rồi Mẹ tôi mới sinh được cậu út đích tôn nhưng èo uột như cái giẻ vắt vai. Khu tập thể công nhân nơi gia đình tôi ở suốt thời bao cấp gian khó luôn ầm ĩ tiếng trẻ con nô đùa, nghịch ngợm, tiếng cãi vã, đánh mắng nhau.

Nhà ai cũng nghèo, cũng khổ nên đa phần các ông bố ngày ấy nóng tính lắm. Động tí là thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Chỉ có điều ít có cảnh ly hôn, hiếm khi thấy gia đình tan vỡ nhưng cũng hiếm khi thấy cảnh cha mẹ, con cái tỏ bày tình cảm với nhau theo bề nổi. Mọi yêu thương, chăm lo cho con cái đều được Cha Mẹ đầu tư theo bề chìm. Nhiều khi vẫn theo kiểu xưa “yêu cho roi cho vọt”...

Nhưng rồi khi đã lớn lên, đàn con dại chúng tôi ngày ấy ai cũng thấu hiểu công Cha (với đám con gái chúng tôi, ông đúng là người “đàn ông đầu tiên” làm tấm gương cho con trong đời), nghĩa Mẹ. Để rồi hôm nay, tôi cũng rưng rưng nước mắt như tỏ bày của bao bạn đọc trong ngày của Cha. Càng nhớ hơn câu hỏi bi bô, ngọng líu ngọng lo của đứa cháu trai ngày nào với Cha tôi: “Ông ngoại ơi, sao các bạn đều có Bố mà cháu lại không? Cháu có giống Bố cháu không ạ?” Khi ấy lần đầu tiên tôi thấy khóe mắt người Cha có tiếng là nghiêm khắc, rèn con như rèn lính của mình ngày xưa, ươn ướt... Thấm thoát thời gian thoi đưa, Cha Mẹ tôi đều đã khuất núi, để lại trong tim tôi một khoảng trống vô bờ không gì có thể bù đắp...

Và tôi cũng như bao người con khác, luôn khắc ghi tận đáy lòng hình Mẹ, bóng Cha như lời nhắc nhở của Lương Duy Đản  luongduydan@gmail.com:

 “Nước Biển Đông không đong đầy tình Mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín ơn Cha”

Cũng tâm đắc với những bức chân dung ghi đậm dấu ấn "núi Thái Sơn" của các “tay cọ” bạn đọc:

 “Tình cảm người Cha tuy thầm lặng nhưng bền bỉ và tràn đầy nghị lực. Cha ít nói nhưng Cha là mái ấm của gia đình và là tấm chắn che chở cho gia đình trong mọi hoàn cảnh. Tôi xin chúc cho những bậc làm Cha luôn là tấm gương sáng cho đàn con và luôn mạnh khỏe, đầy nghị lực bên gia đình của mình” - Nguyễn Huy Cường:  huycuongcm@yahoo.com

 “Trên đường đời vất vả, những khi vấp ngã, thất bại thì Cha Mẹ và gia đình luôn là nơi mình tìm về. Một không gian cho mình cảm giác bình yên và hạnh phúc. Tôi yêu gia đình mình” - Tien:  tiendongduong@gmail.com

 “Ông là người dạy tôi cách ứng xử với xung quanh, dặn đi dặn lại những vấn đề mà tôi có thể gặp phải trong xã hội phức tạp. Hứng khởi, tự hào khi đưa tôi đi thi đại học mặc dù ra thành phố mới thấy hai cha con thật quê mùa, nhưng chẳng sao. Ông rất nghiêm khắc, nóng tính và hay dọa anh em chúng tôi. Nhưng sau này tôi hiểu đó là ông dọa để rèn dũa anh em chúng tôi thành người” - ĐĐA:  tackengamruou@gmail.com

“Ngày mình mới đi học cũng nhận được những lời dặn dò ân cần của Cha như trong bức thư trên, đọc bức thư thấy nghẹn ngào quá!” - Do Van Tam:  songlaptruong@gmail.com
Trăng tròn, trăng khuyết

Trăng tròn, trăng khuyết

Trước khi rời bỏ đàn con đã phương trưởng để sang thế giới bên kia đảm nhiệm tiếp vai trò chăm sóc ông bà, Cha Mẹ tôi vẫn đau đáu nỗi niềm xót thương cậu cháu có Cha mà phải sống cảnh mồ côi, thương cô con gái ngoan giỏi giang, hiếu lễ mà cả đời lận đận một mình nuôi con... Con không cha như nhà không nóc... Còn tôi, thương em, xót cháu bao nhiêu càng cảm thương cho những cảnh ngộ éo le của những vầng trăng khuyết trong xã hội bấy nhiêu...

“Nhìn những đứa trẻ được cha chăm sóc mà tôi thấy xót xa cho thân phận mình. Mẹ sinh ra tôi vất vả nuôi con, bố đi làm xa biền biệt. Đến khi tôi được một tuổi rưỡi thì bố bỏ mẹ con tôi để đi lấy người đàn bà khác ở một tỉnh miền núi phía Bắc. Từ ấy, mẹ đã vất vả lại càng vất vả hơn, tất cả công việc gia đình dồn hết lên đôi vai gầy của mẹ. Mẹ vẫn quyết định ở vậy để nuôi tôi khôn lớn. Đến bây giờ đã trưởng thành và có việc làm ổn định, tôi vẫn không bao giờ quên được hình ảnh lam lũ vất vả của mẹ ngày xưa. Tôi thèm được gọi hai tiếng "Bố ơi" mà chẳng bao giờ đạt nguyện vọng cả” - Nguyễn Minh Tuấn:  nguyenminhtuan02@gmai.com

 “Vậy mà mình có một người cha đang tâm lấy những đồng tiền cuối cùng còn lại để mua sữa cho con đi đánh bài bạc, nuôi các ‘bà cô’ to lớn khỏe mạnh của mình. Bây giờ khi minh bắt đầu có khái niệm về cha, thì cả gia đình bên nội đã tổ chức cưới chui cho ông một cô vợ và nuôi con  của cô ta thay vì nuôi con mình!!!!” - Mit:  hahuong80@yahoo.com

“Mình không may mắn. Ba bỏ rơi Mẹ khi Mẹ mang thai mình 2 tháng. Rồi Mẹ mất khi mình mới lên 9 tuổi. Cho nên khi xem những tấm hình này, mình rất xúc động. Mình muốn có Ba Mẹ để được báo  hiếu hoặc làm gì đó cho Ba Mẹ...” - Thu:  Lethutran90@yahoo.com

“Ước gì mình cũng có một người cha như thế! Con gái không có cha thật thiệt thòi” - Lan Huong:  lanhuongba@gmail.com

“Năm nay tôi 17 tuổi và chỉ còn 1 năm nữa là thi Đại học mà không có bố bên cạnh. Bố mất khi tôi chuẩn bị lên lớp 8. Nghĩ lại những gì đã qua tôi thật sự cảm thấy ân hận, có lẽ suốt cuộc đời tôi  \đó là ân hận lớn nhất. Mẹ đi lao động nước ngoài khi tôi còn bé, bố gà trống nuôi tôi. Những năm sau phần vì chán cảnh gia đình và cũng nhiều yếu tố tác động bên ngoài mà bố tôi đã làm bạn với rượu, nhưng trong cơn say chưa bao giờ bố đánh tôi. Những năm sau đó, tôi lớn lên và vì một phút bồng bột + thay đổi tâm lí ở tuổi mới lớn làm tôi sa vào những lỗi lầm. Mặc dù nó không lớn, nhưng tôi biết bố buồn rất nhiều. Vì uống nhiều rượu mà bố tôi bị bệnh gan, bị những cơn đau hành hạ. Vậy mà những lúc bố nhờ tôi giúp, tôi còn phụng phịu cau có. Để đến bây giờ khi bố đi rồi, tôi ân hận cũng đã muộn... Qua đây tôi muốn nhắn nhủ với các bạn rằng: HÃY BIẾT TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ, ĐỪNG ĐỂ LÚC MẤT ĐI MỚI HỐI TIẾC! NHỮNG NGƯỜI YÊU THƯƠNG LUÔN Ở BÊN CẠNH MÌNH, ĐỪNG ĐỂ ĐẾN NGÀY MAI MÀ HÃY YÊU THƯƠNG HỌ NGAY TỪ BÂY GIỜ!” - Đỗ Khánh Linh:  linh_kun_lexu@yahoo.com...
Lại  nhớ lời ca: Nếu có yêu thương thì hãy yêu thương ngay bây giờ...

Kiều Anh