Mỗi người một cách riêng để đối mặt với Covid-19
(Dân trí) - "Những dòng cảm xúc này tôi ghi lại để trân trọng hơn sự cống hiến thầm lặng của mỗi nhân viên khoa Hồi sức Tim mạch, Bệnh viện TWQĐ 108 trong trận chiến với dịch bệnh Covid-19".
Những ngày qua, trên các trang báo chí và mạng xã hội đăng tải thông tin về lễ cưới online đầy xúc động của điều dưỡng Đỗ Thị Ngọc Diệp đang tham gia chống dịch tại Bệnh viện dã chiến số 16 tại TP Hồ Chí Minh. Một đám cưới online tưởng chừng chỉ có trong phim điện ảnh, nhưng thực tế nó đã xảy ra trong hoàn cảnh khi có Covid-19.
Câu chuyện đó khiến tôi nhớ đến đám hỏi online của nữ điều dưỡng Vũ Thị Quỳnh, khoa Hồi sức Tim mạch, Viện Tim mạch, Bệnh viện TWQĐ 108, được tổ chức vào ngày 14/9/2021. Đám hỏi diễn ra tại Thái Bình, trong khi tại Hà Nội cô dâu vẫn đang miệt mài chăm sóc bệnh nhân tim mạch tại khoa; đồng thời hướng dẫn các điều dưỡng của Trung tâm Hồi sức Tích cực, Bệnh viện TWQĐ 108 diễn tập điều trị bệnh nhân Covid-19.
Sau khi cởi bộ đồ phòng hộ sau giờ hướng dẫn các anh, chị trong Trung tâm HSTC điều trị bệnh nhân mắc Covid-19 ra, nữ điều dưỡng Vũ Thị Quỳnh vội vàng vào phòng trực, cầm điện thoại xem chăm chú xem lại video lễ ăn hỏi của mình, khuôn mặt cô đầy cảm xúc, ngập tràn hạnh phúc.
Covid-19 đã làm nhiều thứ bị đình trệ nhưng hạnh phúc thì không thể trì hoãn, do có dự kiến từ trước nên gia đình nhà trai đã chọn ngày lành tháng tốt mang lễ sang nhà gái. Chú rể ở Hà Nội, ở nhà dự đám hỏi online, còn cô dâu thì chờ hết giờ làm việc mới vào mạng xem lại.
Sáng hôm sau, không khí tại buổi giao ban của khoa rộn ràng hơn vì thông tin vui mừng ấy, ai cũng chúc mừng hạnh phúc cho Quỳnh, đồng thời động viên nhau giữ gìn 5K, tuân thủ công tác kiểm soát nhiễm khuẩn và thực hiện công tác huấn luyện thật tốt để nếu dịch có xảy ra thì cũng nhanh chóng được kiểm soát để còn được về Thái Bình tổ chức, tham dự đám cưới của Quỳnh.
Là một khoa nằm trong chuyên ngành Hồi sức tích cực, dù tuổi của khoa còn trẻ, tuy nhiên, được sự tin tưởng của chỉ huy Bệnh viện và các đồng nghiệp trong chuyên ngành, ngay từ những ngày dịch bùng phát rộng ở thành phố Hồ Chí Minh, khoa Hồi sức Tim mạch chúng tôi đã được nhận một nhiệm vụ đặc biệt. Ngoài việc tiếp nhận, cấp cứu bệnh nhân tại khoa, chúng tôi đã đồng hành cùng các khoa thuộc khối Hồi sức của Bệnh viện, đào tạo nhân lực cho Trung tâm Hồi sức tích cực điều trị bệnh nhân mắc Covid-19.
Nhận nhiệm vụ, chỉ huy và toàn thể khoa không khỏi lo lắng nhưng cũng thấy thật vinh dự. Lập tức chúng tôi bắt tay vào nhiệm vụ, cắt đặt các đồng chí có năng lực, kinh nghiệm đi đào tạo gấp rút tại lớp "giảng viên" mà đứng đầu là Trung tâm hồi sức tích cực của Bệnh viện. Tại khoa, chúng tôi tích cực phối hợp cùng các đơn vị như Trang bị, phòng Điều dưỡng… chuẩn bị nhân lực, cơ sở vật chất và trang thiết bị để phục vụ công tác huấn luyện tại khoa.
Nhân viên tại khoa Hồi sức Tim mạch cũng được biên chế vào các tầng của Trung tâm HSTC điều trị bệnh nhân mắc Covid-19. Ngoài thời gian điều trị và đào tạo tại khoa, các bạn vẫn tích cực tham gia vào việc diễn tập của các tầng mình được phân công. Phải nói trong những ngày ấy, khoa chúng tôi luôn tấp nập, tinh thần làm việc với công suất 200% mà mọi nhân viên đều cố gắng hết mình, không quản thời gian và điều kiện cá nhân.
Trung tá Đặng Việt Đức, Phó Chủ nhiệm phụ trách Khoa Hồi sức Tim mạch, có vợ đang là nhân viên thuộc Bệnh viện dã chiến số 5 tại TP Hồ Chí Minh. Ở hậu phương, anh vừa sát sao trong công tác điều trị bệnh nhân tại khoa, công tác đào tạo cũng như vừa chăm chút công việc gia đình.
Có những ca bệnh khó, sau khi nghe các bác sỹ báo cáo, anh gợi mở, phân tích để đưa ra phương án tốt nhất điều trị cho bệnh nhân. Bám sát, trăn trở trước mỗi ca bệnh, anh mời Thủ trưởng Bệnh viện, thầy Phạm Nguyên Sơn xuống khoa hội chẩn cho bệnh nhân, anh nói - đây cũng là một cách học - mình phải cố gắng tìm ra được nguyên nhân thì mới giải quyết được.
Sự tận tụy, yêu thương bệnh nhân của các bác sỹ trong khoa luôn là tấm gương để nhân viên chúng tôi cố gắng hơn nữa. Mỗi tối, qua Zoom, anh Đức và các bác sỹ lại tham gia hướng dẫn, giải đáp các thắc mắc của đồng nghiệp. Sự động viên, khích lệ kịp thời của anh Đức trên vai trò là chỉ huy khoa giúp các bạn bác sỹ, điều dưỡng trẻ tự tin và nhiệt huyết trong công việc hơn.
Điều dưỡng Đào Quang Thư với biệt danh "Thư từ" do câu cửa miệng "cứ từ từ" giờ đây như con thoi, ngoài vị trí là anh cả trong khoa mà cứ ở đâu có ca khó lại "anh Thư ơi" thì luôn tất bật trong việc truyền đạt kinh nghiệm chuyên ngành Hồi sức cho các bạn đến huấn luyện tại khoa như cho bệnh nhân thở HFNC, thở không xâm nhập, chăm sóc bệnh nhân thở máy, lọc máu liên tục…. Do đặc thù giai đoạn dịch, người nhà không thể lên cùng bệnh nhân, các điều dưỡng trong khoa đã chăm sóc người bệnh tận tình như người thân của mình, cho ăn, cắt tóc, cạo râu, tắm gội, vệ sinh cho bệnh nhân. Trong khi đó đã luôn tìm tòi sáng tạo ra các biện pháp cải tiến trong điều trị, chăm sóc bệnh nhân như mua máy massage về làm KINE phổi hỗ trợ cho các bệnh nhân thở máy, lọc máu.
Khi có lịch đi công tác tăng cường tại phía Nam, không ai có lý do gì, chỉ lặng lẽ chuẩn bị hành trang để sẵn sàng lên đường khi có thông báo. Lúc 13 giờ ngày 21/9, Bệnh viện có danh sách hành quân ngay trong buổi chiều, biết nhân viên trong khoa mình không có chỉ định đi công tác đợt này, cảm giác chạnh lòng hiện lên trên nét mặt mỗi người, khi đồng đội các khoa bên cạnh tíu tít chuẩn bị hành trang lên đường.
Chiều muộn, Trần Thị Liễu - một điều dưỡng trẻ đã xung phong về khi khoa mới thành lập đến bên tôi dè dặt thủ thỉ: "Cô ơi, nếu có đợt 2, cô đăng ký cho cháu với Thoa và mấy bạn nữa đi cô nhé"! Bố mẹ Liễu ở Đắc Lăk, anh trai làm tại khu công nghiệp Bình Dương, khu công nghiệp của anh trai đã thực hiện 3 tại chỗ và tổ chức cho nhân viên tiêm vaccine đầy đủ, nhưng khi biết anh trai là F1, Liễu luôn lo lắng trong lòng nhưng kìm nén, chỉ thỉnh thoảng cô mới lánh ra một chỗ gọi điện động viên anh trai với lời lẽ hết sức lạc quan, cô nói "Cháu không muốn để anh cháu bi quan cô ạ, vì tinh thần lúc này thực sự rất quan trọng". Vậy nên cô muốn xung phong đi đợt này để được đóng góp một phần sức lực nhỏ bé của mình vào công tác dập dịch, chăm sóc và bảo vệ sức khỏe cho đồng bào miền Nam, cũng là gián tiếp chăm sóc và động viên anh trai mình.
Những dòng cảm xúc này tôi ghi lại để trân trọng hơn sự cống hiến thầm lặng của mỗi nhân viên khoa Hồi sức Tim mạch trong trận chiến với dịch bệnh Covid-19. Yêu lắm những bông dạ hương thầm lặng của khoa!