1. Dòng sự kiện:
  2. Metro số 1 TPHCM
  3. Phóng hỏa quán cà phê làm 11 người chết

Thanh Hóa:

Gian nan hành trình "ghi công" cho anh trai hy sinh 45 năm trước

(Dân trí) - Hơn 40 năm sau ngày anh trai hy sinh ở chiến trường, ông Nguyễn Văn Chính mới tìm được mộ anh mình. Để được “Tổ quốc ghi công” cho người anh trai liệt sĩ, gần 4 năm qua, ông Chính đã đến “gõ cửa” nhiều cơ quan đơn vị nhưng vẫn chưa có kết quả.

Ông Nguyễn Văn Chính (SN 1945) trú thôn Phú Lai, xã Thiệu Long, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa phản ánh, gia đình ông có anh trai Nguyễn Văn Sanh (SN 1942) là quân nhân. Năm 1965, theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, ông Sanh tự nguyện lên đường nhập ngũ vào Nam tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh tại nghĩa trang liệt sỹ huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh.
Phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh tại nghĩa trang liệt sỹ huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh.

Năm 1969, trong lần đang cùng đơn vị chiến đấu, di chuyển vào chiến trường B thì ông Sanh đã hy sinh tại xã Kỳ Lâm, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Biết tin ông Sanh hy sinh, khi bố mẹ ông Chính đã tìm kiếm phần mộ của ông Sanh nhưng không được. Sau khi bố mẹ mất, ông Chính là người tiếp tục đi tìm kiếm mộ anh trai mình. Đến năm 2011, ông Chính nhận được tin báo phần mộ liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh đang ở tại nghĩa trang liệt sĩ huyện Kỳ Anh (Hà Tĩnh).

Ông Chính đã vào Hà Tĩnh để xác nhận phần mộ anh trai. Tại phần mộ ở nghĩa trang huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh ghi rõ: Liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh - Thiệu Long, Thiệu Hóa, Thanh Hóa; hy sinh ngày 21/8/1969. Sở Lao động - Thương Binh và Xã hội tỉnh Hà Tĩnh cũng đã xác nhận phần mộ trên là của liệt sĩ Nguyễn Văn Sanh có quê quán như trên cho gia đình ông Chính.

Sau ngày tìm được phần mộ anh trai, ông Chính đã tiến hành làm các thủ tục, hồ sơ trình lên các cấp chính quyền và ngành chức năng với mong muốn anh trai mình được ghi công. Tuy nhiên, sau khi làm đủ các giấy tờ, hồ sơ và nộp nhiều lần tới nhiều cơ quan chức năng của tỉnh Thanh Hóa nhưng ông vẫn chưa có câu trả lời thấu đáo về trường hợp của anh trai mình.

Giấy xác nhận của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hà Tĩnh về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh.
Giấy xác nhận của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hà Tĩnh về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh.

Ông Chính cho biết: “Tôi không hiểu lý do vì sao mà anh tôi lại chưa được công nhận là liệt sĩ. Anh đã xung phong đi kháng chiến rồi hy sinh cho Tổ quốc, bảo vệ đất nước. Trong hồ sơ cũng đã được xác nhận của các cơ quan chức năng, đơn vị… Gia đình tôi không cần gì lớn lao mà chỉ mong anh được ghi công vì những đóng góp của anh cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc là chính đáng”.

Sau nhiều lần làm hồ sơ và trình lên nhiều cấp ngành và đơn vị nhưng chưa được. Ông Chính đã phải cất công mang hồ sơ của anh mình lên Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh Thanh Hóa để mong được giải quyết, tuy nhiên sau khi nộp hồ sơ một thời gian dài, ông Chính vẫn không nhận được hồi âm.

Đến đầu năm 2014, ông Chính lại tiếp tục làm lại hồ sơ theo thông tư, hướng dẫn mới với hy vọng đúng thủ tục, đi đúng cấp có thẩm quyền để mong được xem xét công nhận, ghi công cho anh trai. Sau khi Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh Thanh Hóa nhận được hồ sơ của ông Chính đã có Công văn gửi Bảo hiểm xã hội tỉnh Thanh Hóa để xác minh hồ sơ đề nghị công nhận liệt sĩ đối với quân nhân Nguyễn Văn Sanh. Phía Bảo hiểm xã hội Thanh Hóa đã tra cứu hồ sơ lưu trữ và không thấy có hồ sơ của quân nhân nào là Nguyễn Văn Sanh mà chỉ có một hồ sơ lưu trữ mang tên Nguyễn Văn Sánh.

Giấy xác nhận của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hà Tĩnh về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh.
Chứng nhận của chính quyền địa phương về thân nhân trong gia đình của ông Nguyễn Văn Sanh, anh trai ông Nguyễn Văn Chính.

Các thông tin về quân nhân Nguyễn Văn Sánh ghi rõ: Sinh năm 1944; Quê quán: xã Thiệu Long, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa; con ông Nguyễn Văn Chính và bà Lê Thị Do; nhập ngũ tháng 9/1965, chiến sỹ đơn vị 5764, quân khu IV; đã chết ngày 11/10/1966 tại Kỳ Anh (Hà Tĩnh) trong trường hợp phù phổi cấp tính đã điều trị nhưng không khỏi…

Trong bộ hồ sơ trả lời có kèm theo giấy báo tử của ông Nguyễn Văn Sánh và quyết định về việc cấp tiền trợ cấp mai táng phí một lần cho thân nhân của ông Nguyễn Văn Sánh.

Ông Chính khẳng định: “Việc ông Nguyễn Văn Sánh sau khi chết, gia đình đã được trả tiền trợ cấp một lần, gia đình tôi không hề biết vì không hề có liên quan. Từ khi anh tôi hy sinh đến nay gia đình chưa hề nhận được một khoản tiền trợ cấp nào cả”.

Trao với Dân trí về vấn đề này, ông Nguyễn Ngọc Tình - Chủ tịch UBND xã Thiệu Long thừa nhận xã cũng đang gặp phải khó khăn về vấn đề này. “Xã không có ai tên là Nguyễn Văn Sánh cả mà chỉ có ông Nguyễn Văn Sanh là thân nhân của gia đình ông Nguyễn Văn Chính đang có hồ sơ gửi xin xác nhận để được công nhận liệt sĩ”.

Cũng theo ông Tình, việc cấp trợ cấp cho gia đình ông Nguyễn Văn Sánh đã quá lâu nên hồ sơ cũng không còn lưu ở xã. “Sau khi nhận được yêu cầu và hồ sơ từ gia đình ông Chính, chúng tôi cũng đã có văn bản gửi lên các cấp có thẩm quyền xem xét để làm rõ những yêu cầu từ phía gia đình ông Chính”, ông Tình nói.

Ông Đỗ Văn Mười - Trưởng phòng Người có công, Sở Lao động - Thương binh & Xã hội tỉnh Thanh Hóa cho biết, Sở chưa nhận được hồ sơ nào của gia đình ông Chính.

Giấy xác nhận của Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hà Tĩnh về phần mộ của liệt sỹ Nguyễn Văn Sanh.
 Gần 4 năm qua, ông Chính "gõ cửa" nhiều nơi đề nghị ghi nhận về trường hợp của anh trai đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn chưa có hồi kết.

“Nếu gia đình ông Chính đã có hồ sơ gửi lên Bộ chỉ huy Quân sự tỉnh, sau khi xác minh làm rõ nếu hồ sơ của gia đình đủ điều kiện thì mới tiến hành làm các thủ tục tiếp theo để truy phong liệt sĩ. Sau khi được công nhận là liệt sĩ, hồ sơ này sau đó mới được chuyển sang Sở để làm hồ sơ chế độ chính sách”, ông Mười cho hay.

“Không hiểu lý do vì sao mà hồ sơ của anh trai tôi lại bị trả về. Nếu chưa đủ điều kiện hay vì một lý do nào đó thì cấp có thẩm quyền phải có trả lời rõ ràng để gia đình tôi được thấu đáo. Anh trai tôi đã hy sinh khi đi chiến đấu bảo vệ Tổ quốc đã được chính quyền địa phương, đồng đội xác nhận… Chính vì thế anh phải được Tổ quốc ghi công thì gia đình tôi mới toại nguyện được”, ông Chính tâm sự.

Thái Bá