Đòi bình đẳng hay tự hạ thấp giá trị bản thân
(Dân trí) - Ngày nay không ít phụ nữ đòi quyền bình đẳng giới bằng những cách chẳng bình đẳng chút nào.
Họ là những người đi tiên phong bài trừ lối sống nhường nhịn, cam chịu của thế hệ các bà, các mẹ. Họ kịch liệt phản đối những quan điểm kiểu đàn bà là phải suốt đời cặm cụi trong chái bếp chật chội, nóng hầm hập, đàn bà phải cố sinh con trai cho nhà chồng, phải hy sinh mọi thứ cho chồng con, có bị đánh đập, la mắng cũng mặc định số kiếp mình phải thế, đàn bà có thể chịu đói, chịu nhục, chịu khổ, chịu "gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non" nhưng chồng họ cứ phải áo là quần lượt, làm những việc "đao to, búa lớn" như ngồi sáng tác thơ đọc chơi trong lúc vợ làm quần quật ngoài đồng, ngồi đãi bạn thịt chó, rượu ngon để thể hiện gu ăn uống sành điệu và tấm lòng rộng rãi trong khi vợ con dưới bếp thèm thuồng vét nước kho đến thủng nồi.
Để đẩy xa thời kỳ mông muội đó của đàn bà, những cô nàng yêu chuộng "bình đẳng" vùng lên đòi được cưng chiều như bà hoàng, đòi không làm lụng vẫn sống sướng sung, đòi nửa kia phải vừa giỏi kiếm tiền vừa chăm nội trợ trong khi mình kho cá còn cháy, lương còn chưa đủ tiền phấn son.
Họ đòi độc lập, tự do, đòi người đàn ông đời mình phải biết quan tâm vừa đủ, tinh tế, phóng khoáng vừa đủ để tôn trọng khoảng không gian riêng của mình nhưng sẽ đùng đùng nổi giận nếu chàng không cho đọc hộp tin nhắn riêng của chàng, sẽ bứt rứt không yên nếu không được tiết lộ chàng dùng mật khẩu gì cho máy tính cá nhân, sẽ kiêm luôn nhiệm vụ bảo mẫu, ngày chục lần gọi điện kiểm tra chàng đang ở đâu, làm gì, với ai.
Họ tuyên bố vị trí của mình không phải ở xó bếp mà là ở salon làm đẹp nên đặc điểm chung của họ là xinh đẹp mỹ miều, chân không dài thì cũng thon trắng nõn nà, ngực không bơm đẫy đà thì mặt cũng được đầu tư những lớp trang điểm thần kỳ khiến vịt đều hóa thiên nga. Và nếu có đấng mày râu nào cả gan lên tiếng “Nếu như anh không có tiền, không có xe, không có nhà, không có nhẫn kim cương, nhưng anh có một trái tim yêu em thì em có bằng lòng gả cho anh không?” Các nàng sẽ chống chế “Nếu như em không có ngực, không có mông, không có vẻ ngoài xinh đẹp, không được cao ráo, nhưng em có một trái tim thiện lương yêu thương thì anh có đồng ý cưới em không?".
Hóa ra giá trị của những chân dài đòi "bình đẳng" chỉ là ở ngực, ở mông. Đàn ông được mặc định là “con trâu” quần quật kiếm tiền, còn phụ nữ với vẻ ngoài bắt mắt sẽ là là công cụ tình dục hay con búp bê trưng trong nhà để ngắm? Phân công lao động kiểu ấy thật là bất bình đẳng!
Những quý cô vòi vĩnh đàn ông cho mình cuộc sống nhung lụa chỉ vì "em đẹp em có quyền" đang tự hạ thấp giá trị bản thân, họ thừa nhận không thể sống bằng chính đồng tiền do mình kiếm ra, họ cũng như phụ nữ ở những thế kỷ xa xưa, quan niệm đàn bà con gái không thể lao vào thương trường, không thể làm một học giả xuất sắc, không thể có sự nghiệp đồ sộ, nên họ vẫn chọn nép sau lưng đàn ông.
Khi tự cho phép mình quyền nhõng nhẽo thái quá hay nổi giận vô cớ, phụ nữ đang tự chứng minh họ là đứa con gái lên 10 hoặc thần kinh có vấn đề, bởi chỉ có trẻ con hoặc người tâm thần mới được nhường nhịn còn hai người yêu nhau tự nguyện, bình đẳng sẽ không có chuyện chàng suốt ngày phải chạy theo nàng chiều chuộng những đòi hỏi cực kỳ vô lý.
Bình đẳng giới không có nghĩa là phụ nữ được tôn sùng làm bà hoàng, cũng không có nghĩa phải ăn thua chia chác, đi ăn chia đôi tiền, tôi tặng anh nhà lầu, anh phải tặng tôi xe xịn, nay tôi nấu cơm, mai anh bỏ việc về sớm mà nấu,.... Bình đẳng là sẻ chia, thấu hiểu, là cả hai cùng chung vai gánh vác áp lực cơm áo, gạo tiền, nỗi lo bệnh tật hay tuổi già ập đến, chung trách nhiệm nuôi dạy con cái, trách nhiệm vun vén, giữ gìn tình cảm. Là nàng có lúc nũng nịu thích được cưng chiều, thì chàng cũng có những giây phút yếu lòng cần một dựa vào một bờ vai dịu dàng nhưng vững chắc.
May