Chồng ngoại tình nhưng tôi bị con cái xa lánh, cả nhà coi thường
(Dân trí) - Tôi không biết mình sẽ sống tiếp những tháng ngày sắp tới ra sao khi cuộc sống của tôi đã ở bên bờ vực.
Cuộc đời tôi đã bị đảo lộn hoàn toàn kể từ ngày phát hiện chồng phản bội. Ở tuổi 38, tôi từng nghĩ mình có cuộc hôn nhân hạnh phúc, gia đình ấm êm với chồng và hai con nhỏ. Nhưng tất cả đã thay đổi chỉ sau một đêm.
Khi đối diện với sự thật phũ phàng về việc chồng ngoại tình với nhân viên chỉ mới sinh năm 2000, tôi đã trải qua nhiều đêm không ngủ, căng thẳng nặng nề.
Tôi đã cân nhắc việc ly hôn, nhưng rồi lại quyết định không làm vậy. Không phải vì tôi vẫn còn yêu chồng, mà vì tôi sợ phải đối mặt với sự coi thường của bạn bè. Tôi từng viết nhiều câu hả hê trên Facebook về việc những người phụ nữ có chồng ngoại tình là thất bại.
Sau khi cố gắng bình tĩnh để thỏa thuận, chúng tôi quyết định sống chung nhưng ly thân, chia sẻ không gian chung nhưng không còn bất kỳ mối liên hệ tình cảm nào.
Kể từ khi phát hiện bị phản bội, tôi đã mất niềm tin vào cuộc sống. Mọi thứ xung quanh tôi trở nên vô nghĩa. Tôi không còn quan tâm đến việc nuôi dạy con cái. Thay vào đó, tôi lao vào những cuộc vui chơi, ăn uống và mua sắm không kiểm soát.
Tôi không còn tích góp, tiết kiệm hay vun vén cho gia đình như trước. Thay vì dành tiền cho tương lai của con cái, tôi tiêu xài hoang phí vào những món đồ xa xỉ và những chuyến du lịch sang trọng. Tôi chi tiền không tiếc tay từ quần áo, giày dép đến mỹ phẩm đắt tiền. Tôi đến các spa và tiệm làm đẹp thường xuyên, hy vọng tìm lại sự tự tin đã mất.
Để quên đi nỗi đau, tôi bắt đầu tham gia các bữa tiệc, gặp gỡ những người bạn mới. Tôi tìm kiếm sự an ủi trong những cuộc trò chuyện phù phiếm và những cuộc vui thâu đêm. Nhưng sau mỗi cuộc vui, tôi lại cảm thấy mình lạc lõng và cô đơn hơn bao giờ hết. Không ai hiểu được nỗi đau trong lòng tôi và tôi cũng không muốn chia sẻ với ai.
Tôi đã thử tìm đến những mối quan hệ mới, hy vọng rằng một người đàn ông khác có thể giúp tôi quên đi chuyện chồng phản bội. Nhưng tất cả chỉ là những cuộc gặp gỡ vô nghĩa, không ai có thể lấp đầy khoảng trống trong lòng tôi.
Nhưng dù có làm gì đi nữa, tôi vẫn không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng. Những cuộc vui ngắn ngủi chỉ khiến tôi càng thêm mệt mỏi và trống rỗng.
Tôi trở nên vô cảm với mọi thứ xung quanh. Những niềm vui giản dị từ gia đình, từ con cái không còn làm tôi hạnh phúc. Những bữa ăn gia đình trở nên lạnh lẽo, những buổi tối cùng nhau chỉ là hình thức. Chồng và tôi sống như hai người xa lạ trong cùng một mái nhà.
Càng ngày, tôi càng chìm sâu vào bế tắc. Tôi cảm thấy như mình đang rơi tự do, không biết phải làm sao để dừng lại. Cuộc sống của tôi trở nên vô nghĩa và trống rỗng.
Tuần trước, tôi lại nhận thêm một cú sốc khi chồng tôi nhất quyết muốn ly hôn với tôi vì bồ đã có bầu. Chồng cũng không chia tài sản cho tôi vì nhà và xe đều đứng tên anh. Anh ta cũng nói thời gian vừa qua, tôi đã "phá" của gia đình rất nhiều tiền rồi.
Trong đợt giảm nhân sự của công ty, tôi cũng bị "cắt" do xin nghỉ quá nhiều để đi du lịch. Tôi hiện giờ không còn tiền tích lũy.
Từ nạn nhân của hôn nhân, tôi trở thành người bị cả nhà ghét bỏ, con cái tôi cũng xa lánh và khinh thường tôi. Chúng coi tôi tệ hơn cả người bố ngoại tình. Tôi còn phát hiện con gái lớn của tôi thậm chí còn thường xuyên đi chơi thân thiết với bồ của chồng tôi.
Trong khi tôi mải mê với những thú vui riêng, buông thả với cuộc sống, cô bồ đã trở thành một phần trong gia đình tôi.
Làm sao để tôi có thể vượt qua nỗi đau và tìm lại niềm tin vào cuộc sống? Làm sao để tôi có thể trở lại làm một người mẹ tốt, một người phụ nữ mạnh mẽ và hạnh phúc?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.