Bố ngoại tình, mẹ buồn đau qua đời - nỗi ám ảnh lớn trong lòng mỗi đứa con

(Dân trí) - "... Không khi nào là tôi không nghĩ về đôi mắt trũng sâu u buồn của mẹ, đôi mắt sưng mọng nước vì khóc, đôi mắt hằn rõ quầng thâm vì những đêm mất ngủ. Mẹ tôi khi ấy chưa tròn 40 mà trông già nua xấu xí. Phụ nữ mà, ai có thể xinh đẹp rạng rỡ được khi người đàn ông của họ ngoại tình..."

Bố ngoại tình, mẹ buồn đau qua đời - nỗi ám ảnh lớn trong lòng mỗi đứa con - 1

Tôi đọc bài viết chia sẻ của chú, thấy thương con gái của chú thật nhiều. Càng thương cô bé 16 tuổi đã mang bầu ấy, tôi càng giận chú, hận những người chồng, người cha sống không ra gì.

Tuổi thơ của tôi cũng mang theo mình nỗi ám ảnh lớn về một gia đình không hạnh phúc. Mỗi ngày với tôi đều trôi qua rất nặng nề, đi ngủ đã khó, mở mắt đón ngày mới càng thấy mệt mỏi hơn. Ở nhà, ở trường học, không khi nào là tôi không nghĩ về đôi mắt trũng sâu u buồn của mẹ, đôi mắt sưng mọng nước vì khóc, đôi mắt hằn rõ quầng thâm vì những đêm mất ngủ. Mẹ tôi khi ấy chưa tròn 40 mà trông già nua xấu xí. Phụ nữ mà, ai có thể xinh đẹp rạng rỡ được khi người đàn ông của họ ngoại tình.

Đàn bà bị phản bội, nếu có tiền để bỏ ra mua vui, bù đắp cho mình, thì có thể ở một thời khắc nào đấy, trông họ cũng vui đấy, cũng đẹp đấy, nhưng mẹ tôi, tiền dành dụm nuôi con và cho con ăn học còn thấy thiếu, mẹ chẳng mưu cầu gì cho bản thân, đến chiếc áo mới muốn mua còn tiếc, thì lấy đâu mà đẹp. Mẹ tôi vất vả lắm, cho nên đã già lại càng già. Mà vì như vậy nên bố tôi càng chán mẹ. Ông không những có nhân tình, còn làm mẹ tổn thương bằng sự công khai quá đáng mối quan hệ đó.

Mẹ hay bị cao huyết áp, do lo nghĩ nhiều. Cho đến ngày nhân tình của bố tôi tìm đến tận nhà tìm mẹ, "ăn vạ" cả nhà, yêu cầu mẹ con tôi tôi buông tha bố tôi ra vì cô ta đã có con với bố thì mẹ tôi ngã quỵ. Mẹ đi luôn từ đợt đó do cơn đột quỵ, lại không được cấp cứu kịp thời...

Chú có biết không, tuổi thơ tôi mang nặng nỗi hận người đàn ông đó, người mà tôi phải gọi là cha.

Sau khi mẹ mất chị em tôi không ở với bố, mà về ở với ông bà ngoại. Người đàn ông đó cũng chẳng còn mặt mũi nào nên rất ít đến thăm chị em tôi. Ông ấy cũng có gia đình riêng, tôi không mong gặp lại để nhìn ngày ông ấy bị quả báo.

Chúng tôi không trở nên ngỗ ngược, hư hỏng cũng là vì có được tình yêu thương của ông bà ngoại. Con gái chú, tuy là ở với chú, nhưng có nhận được sự quan tâm chăm sóc, trò chuyện tâm tình, chia sẻ suy nghĩ, những hướng dẫn kịp thời của người lớn khi cô bé bước vào những thay đổi tâm, sinh lý của tuổi mới lớn, nhất là khi cô bé xuất thân từ nền tảng gia đình đổ vỡ như vậy không? Tôi nghĩ là không, cho nên cô bé ấy mới hận chú như vậy và có thái độ chống đối bố, buông xuôi với cuộc sống của mình.

Dù chú có quyết định giải quyết sự việc theo cách nào, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đánh đập hay mắng nhiếc con. Chỉ có thể là trò chuyện, một mình chú làm không nổi, hãy nhờ thêm cả sự cảm hóa từ những người thân trong gia đình, phân tích cho cô bé hiểu ra việc mang thai và sinh con ở giai đoạn này là quá sớm, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và cả cuộc sống, tương lai của cô bé sau này.

Phản hồi của độc giả Minh Hòa

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính và nhận nhuận bút từ Tòa soạn.

Trân trọng!

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm