1. Dòng sự kiện:
  2. Ngoại tình tư tưởng
  3. Chuyện ở rể
  4. Kết hôn lần hai

Bạn trai hơn 22 tuổi bao nuôi không tiếc tiền, tôi vẫn quyết chia tay ngay

Giang Bùi

(Dân trí) - 9 tháng trôi qua, tôi sống trong nhung lụa. Nhà 3 tầng trong khu biệt thự, xe sang, du lịch nước ngoài, những món quà đắt đỏ... nhưng rồi tôi phát hiện...

Tôi quen anh tình cờ trong buổi khai trương nhà hàng. Lúc ấy, tôi là trưởng phòng truyền thông của công ty tổ chức sự kiện. Còn anh lịch lãm, ấm áp và đầy quyền lực khi là khách mời danh dự.

Anh hơn tôi 22 tuổi nhưng không hề tạo cảm giác quá chênh lệch. Ngược lại, tôi thấy mình nhỏ bé, được che chở, được nuông chiều như công chúa khi ở cạnh anh.

Anh bảo, anh từng đổ vỡ hôn nhân và chưa có con riêng. Tôi cũng không quá quan trọng chuyện đó, chỉ cần anh đang độc thân là được.

Chúng tôi quen nhau 6 tháng rồi anh cầu hôn. Không tiệc cưới rình rang, anh bảo: “Với anh, chỉ cần một chiếc nhẫn là đủ, mọi ồn ào bên ngoài không quan trọng”.

Bạn trai hơn 22 tuổi bao nuôi không tiếc tiền, tôi vẫn quyết chia tay ngay - 1

Tôi say mê người đàn ông hơn mình 22 tuổi để rồi nhận lấy sự ê chề, xấu hổ (Ảnh minh họa: MBC).

Anh nói, chúng tôi sẽ đăng ký kết hôn rồi tổ chức tiệc riêng trong gia đình. Lúc ấy, tôi chẳng nghĩ ngợi gì. Tôi tin người đàn ông này. Anh là doanh nhân từng trải, điềm tĩnh và yêu tôi theo cách mà tôi chưa từng được yêu.

Sau đó, anh thuyết phục tôi nghỉ việc: “Anh không muốn em vất vả ngoài kia, thế giới ấy xô bồ lắm. Ở nhà, làm những việc em thích, sống cuộc đời bình yên, anh sẽ lo cho em mọi thứ”.

Tôi gật đầu. Ở tuổi 26, rời khỏi văn phòng với bao hoài bão, tôi chọn làm vợ toàn thời gian, dọn dẹp nhà cửa, học cắm hoa, vẽ tranh, học nấu ăn… Tất cả chỉ vì anh.

9 tháng trôi qua, tôi sống trong nhung lụa. Nhà 3 tầng trong khu biệt thự, xe sang, du lịch nước ngoài, những món quà đắt đỏ mỗi dịp lễ hay kể cả ngày bình thường. Mọi người nhìn vào đều bảo tôi có phúc, số sướng.

Nhưng rồi mọi thứ bắt đầu rạn nứt từ những dấu hiệu nhỏ. Anh luôn viện cớ bận để không đi đăng ký kết hôn. Anh luôn giữ điện thoại bên mình, khóa tất cả tài khoản mạng xã hội và không bao giờ dẫn tôi đến những buổi gặp mặt đối tác.

Tôi từng hỏi: “Sao anh không giới thiệu em với bạn bè?”. Anh ôm tôi, nói nhẹ nhàng: “Vì anh muốn giữ em cho riêng anh. Thế giới của anh hơi phức tạp”.

Tôi tin anh. Cho đến một ngày, tôi có thai. Tôi vui mừng, lấy hết dũng khí báo tin với anh.

Anh im lặng rất lâu. Đêm hôm ấy, anh không ngủ với tôi. Sáng hôm sau, anh chuyển vào phòng làm việc, viện lý do có dự án cần tập trung. Tôi lặng người. Từ khi nào tin vui lại khiến chồng tôi tránh né đến thế?

Tôi bắt đầu nghi ngờ. Không giấy kết hôn, không sổ hộ khẩu có tên tôi, không gì ràng buộc tôi với nơi này ngoài chiếc nhẫn cưới và những lời hứa êm tai.

Tôi lén thuê một bên điều tra. Và tôi phát hiện ra, anh vẫn có vợ con. Anh không ly hôn vợ như anh nói.

Cú sốc ấy khiến tôi không thở nổi. 9 tháng ở nhà, từ bỏ công việc, gia đình, bạn bè, tôi chỉ sống trong giấc mộng đẹp do anh dệt nên bằng tiền bạc và lời nói ngọt ngào. Còn thực tế, tôi chỉ là “người thứ ba được bao nuôi một cách tử tế”.

Tôi gào khóc. Nhưng rồi tôi nhận ra, khóc chẳng cứu vãn được gì. Tôi phải thoát ra.

Tôi dọn đi trong âm thầm. Không một tiếng ồn, không để lại gì, chỉ mang theo vài bộ quần áo và lòng tự trọng còn sót lại.

Hiện tại, tôi sống trong căn phòng trọ nhỏ, dạy học trực tuyến để kiếm sống qua ngày. Cái thai vẫn lớn lên mỗi ngày, là bằng chứng của mối tình lầm lỡ ấy.

Tôi không oán hận anh. Tôi chỉ trách chính mình đã yêu mù quáng, tin những điều ngọt ngào quá dễ dàng mà không cần giấy tờ, pháp lý, danh phận. 9 tháng sống như vợ chồng, cuối cùng tôi mới biết, mình chẳng là gì cả.

Khi biết chuyện, bạn bè bảo tôi gàn dở, cứ cặp kè như vậy sung sướng cả đời, sĩ diện hão. Nhưng tôi không nghĩ vậy, tôi thà chịu khổ, còn hơn gây ảnh hưởng đến gia đình người khác.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.