Yêu đương kiểu Triều Tiên
Tác giả Ji-Min có bài viết thú vị đăng trên tờ The Guardian của Anh ngày 22.4 về cách các bạn trẻ hẹn hò yêu đương ở Triều Tiên.
Một đám cưới ở gần thành phố Wonsan, tỉnh Kangwon, phía bắc Triều Tiên.
Mặc dù nhiều khi chính phủ Triều Tiên muốn mọi người coi người yêu mình là "người đồng chí cách mạng", nhưng sự thực là cảm giác này không bao giờ thực sự tồn tại trong đại đa số chúng tôi. Vậy làm thế nào để tìm được bạn tình ở Triều Tiên? Điều đó phụ thuộc rất nhiều vào độ tuổi mà bạn bắt đầu tìm kiếm.
Tôi vẫn còn nhớ như in những năm thiếu niên của tôi mà thực sự tôi không bao giờ muốn quên. Mặc dù tôi đã yêu bản thân mình hơn kể từ đó, nhưng tôi từng rất ngây thơ khi sẵn sàng hy sinh tất cả mọi thứ và hiến dâng cả bản thân mình cho tình yêu đầu tiên.
Cô ấy là cô gái học cùng trường và nhỏ tuổi hơn tôi. Bố mẹ cô ấy rất tốt, là những người bạn thân thiết với bố mẹ tôi. Cô ấy cũng là bạn của em gái tôi. Nhưng bất chấp những mối quan hệ tốt đẹp đó, tất cả mọi chuyện kết thúc khi cô ấy gia nhập quân đội, còn tôi bị bỏ lại đằng sau.
Tôi gặp người bạn gái thứ hai thông qua một người bạn chung. Thật bất ngờ, cô ấy mời tôi đi chơi. Nhìn lại những ngày đó, tôi hoàn toàn không hối tiếc và tôi đã yêu người bạn gái thứ hai một cách nồng nàn. Vào thời điểm chúng tôi học trung học, bạn bè tôi nếu có hẹn hò thường chỉ đến công viên khi trời tối.
Học sinh trung học không được phép tự do hẹn hò công khai. Trong hoàn cảnh đó, chúng tôi không có lựa chọn nào khác là phải trốn sau những gốc cây hoặc tầng hầm chung cư vào những buổi tối muộn, hoặc gặp nhau trong những sự kiện của cả nhóm, chẳng hạn như các bữa tiệc sinh nhật.
Khi đã tốt nghiệp trung học, sẽ có ít lý do hơn để giữ bí mật mối quan hệ yêu đương. Ở tuổi đó, các cặp tình nhân dành cho nhau nhiều thời gian hơn mà không phải để ý đến người khác nghĩ gì. Họ hẹn hò ở rạp hát, công viên, thậm chí ngay cả trên những chiếc ghế băng ở quảng trường Kim Nhật Thành. Khi tôi sống ở Bình Nhưỡng, nơi tốt nhất để gặp gỡ các cô gái là ở câu lạc bộ xã hội.
Ở Triều Tiên, các câu lạc bộ xã hội được tổ chức cho đông đảo người dân và cả thế hệ trẻ vào các ngày lễ. Các cuộc họp câu lạc bộ lớn và những bữa tiệc khiêu vũ diễn ra ở nhiều nơi, kể cả quảng trường Kim Nhật Thành. Mọi người xúng xính áo quần tới khiêu vũ, họ luôn luôn háo hức và phấn khích trước những sự kiện này. Bạn có thể đoán, bao nhiêu nam thanh nữ tú sẽ gặp nhau ở những buổi tiệc đó.
Khi một chàng trai muốn gặp cô gái mà mình thích, anh ta sẽ mời cô nhảy cùng. Nếu mọi việc diễn ra suôn sẻ, anh ta sẽ không quên hỏi số điện thoại hoặc nơi làm việc của cô gái. Nếu cô gái cũng thích chàng trai và còn độc thân, cô sẽ cho anh ta số điện thoại của mình.
Tuy nhiên, đối với nhiều nam giới Triều Tiên, một trong những vấn đề khá khó khăn là thời gian phục vụ trong quân ngũ quá dài. Hầu hết nam giới không thể hẹn hò trong 10 năm sau khi tốt nghiệp phổ thông, bởi đây chính là thời gian nhập ngũ. Trong thời gian này, họ hầu như không có cơ hội gặp phụ nữ. Sau kỳ nghĩa vụ quân sự, đa số họ đã gần 30 tuổi.
Văn hóa mối lái ra đời để phục vụ những người này. Đôi khi, họ hàng mai mối cho những người họ quen biết. Và khi người Triều Tiên gặp nhau theo cách mối lái đó, họ phải thể hiện sự nghiêm túc. Vậy là, sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, nhiều nam giới kết hôn với những phụ nữ mà cha mẹ họ sắp đặt. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc nhiều ông chồng Triều Tiên có xu hướng thô lỗ và thiếu ân cần.