1. Dòng sự kiện:
  2. 20 năm Chương trình Nhân ái

Mã số 551:

“Con ơi, đừng bỏ mẹ mà đi nốt ?!”

(Dân trí)-Trong cơn gió lành lạnh thổi thốc qua ô cửa nơi bệnh viện, người mẹ già lóng ngóng cố bón chút nước cam cho con mà đôi bàn tay run run tội nghiệp. Nhìn con bác đau như có trăm nghìn mũi dao cứa vào nhưng chỉ biết lắp bắp câu “Xin con đừng bỏ mẹ...”

Bác khóc  - những giọt nước mắt cay đắng xót xa như cào cấu bóp nghẹt lấy trái tim đã ngoài 60 tuổi. Cúi xuống nhìn con, người mẹ đớn đau như đứt từng khúc ruột bởi cái hình hài của con đã không còn lành lặn như trước nữa. Đã hơn 2 tháng trôi qua nhưng dường như với bác mọi chuyện mới chỉ xảy ra ngày hôm qua mà chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ làm rụng rời chân tay. Tai nạn đâm xuống hố ga bất ngờ đã khiến cho đứa con trai mới 20 tuổi của bác phải nằm đây trong tình trạng chấn thương sọ não nặng.

“Con ơi, đừng bỏ mẹ mà đi nốt ?!”

Mẹ xin con, con đừng bỏ mẹ mà đi 

Bác là Trần Thị Vui (63 tuổi - ở xóm 7, xã Phú Phúc, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam) đang chăm con trai là Trần Văn Hòa ở buồng bệnh số 3 (D213) của khu tầng 2 tại Bệnh viện 19 – 8.  Bằng cái giọng buồn buồn đứt đoạn bác nhớ lại: “Sau giờ làm việc cháu nó đi xe máy về khu nhà trọ thì không may đâm xuống hố ga. Cũng may nhờ những người đi đường trông thấy nên đã gọi xe cho vào bệnh viện cấp cứu luôn nhưng phần đầu của cháu bị tổn thương nặng quá, bây giờ vẫn chưa biết gì cả”.
 
Cúi xuống nhìn Hòa tôi cũng thấy tim mình như thắt lại khi cả cái cơ thể khỏe mạnh của chàng trai 20 tuổi kia giờ đây mỏi mệt yếu ớt trong sự sống mong manh không nói trước được điều gì. Trao đổi với bác sĩ Nguyễn Danh Thành (Khoa ngoại I – Bệnh viện 19 -8) được biết do vết thương quá nặng khiến máu tụ dưới lớp màng cứng nên hiện tại em đang sống thực vật. Bệnh nhân giờ đang phải tập cho ăn bằng được xông, sau một thời gian nữa nếu tình trạng khá hơn thì mới can thiệp bằng các biện pháp của vật lí trị liệu.
 
Tuy nhiên điều khiến các bác sĩ ở đây vô cùng lo lắng đó là ngay cả đến những vật dụng bình thường phải mua cho bệnh nhân nhưng Hòa hoàn toàn không có, điều này sẽ gây ảnh hưởng lớn đến bệnh tình cũng như khả năng phục hồi của em.

“Con ơi, đừng bỏ mẹ mà đi nốt ?!”

Hiện tại Hòa đang sống thực vật sau tan nạn bất ngờ làm chấn thương sọ não

Hòa bị chấn thương nặng phải nằm đó nhưng lại càng ái ngại hơn khi người mẹ yêu thương con hơn chính mạng sống của mình cũng không được khôn ngoan nhanh nhẹn như người ta nên phải nhờ đến sự giúp sức của người nhà các bệnh nhân khác. Các thao tác như hút dịch đờm hay phải thay băng cho em hoàn toàn phải nhờ đến cô Lê Thị Nhiên (người nhà của bệnh nhân cùng phòng) làm giúp.
 
Nhìn bác Vui rồi lại quay sang nhìn Hòa, cô lắc đầu thương xót: “Chúng tôi phải hướng dẫn mãi thì chị ấy mới đút nước cam cho con ăn được, còn những công việc khác thì đành chịu. Con tôi cũng bị thương còn đang bất tỉnh, thực tình cũng không còn lòng dạ nào mà nghĩ chuyện này chuyện khác nhưng nhìn chị Vui lóng nga lóng ngóng không biết làm gì, chúng tôi xót lắm nên cứ thay nhau chăm sóc cho em Hòa”.

“Con ơi, đừng bỏ mẹ mà đi nốt ?!”

Con bệnh nhưng bác Vui không biết cách chăm sóc nên phải nhờ đến những người trong phòng

Có lẽ cũng chính bởi cái sự không bình thường ấy nên cuộc đời của người phụ nữ này cũng lắm nỗi gian truân. Không may mắn có được cho mình một cuộc hôn nhân trọn vẹn khi bác phải lấy làm hai để rồi sinh được 3 người con – là 3 niềm hạnh phúc vô bờ mà ông trời còn thương xót ban tặng. Nhưng rồi khi mới chỉ kịp cho con bú mớm được 1 thời gian thì 2 đứa đầu đều bỏ mẹ để về thế giới bên kia vĩnh viễn không bao giờ trở lại nữa. Nỗi đau mất con không thốt thành lời bởi tim bác dường như cũng đã chết lặng nhưng nó cứ âm ỉ dai dẳng mãi để rồi lúc nào cũng thành nỗi ám ảnh rằng thằng út sẽ theo các anh chị của nó đi mất.
 
Đã hai lần mất con, giờ đây Hòa lại gặp nạn, người đàn bà khốn cùng này lại không biết bấu víu vào ai khi chồng cũng đã ra đi cách đây 6 năm. Chỉ còn người duy nhất là anh Trần Văn Thật (con của chồng) phải đứng lên đỡ đần và lo mọi việc nhưng ngặt một nỗi đồng lương của người công nhân sơn quá ít ỏi nên anh cũng chỉ gánh được phần nào. Mỗi lần vào viện nhìn em rồi lại quay sang nhìn dì, lòng anh như thắt lại bởi ngổn ngang nỗi lo trăm mối nhưng rồi cũng đành bất lực cầu xin sự giúp đỡ của mọi người.
 

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

1. Bác Trần Thị Vui ( ở xóm 7, xã Phú Phúc, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam)

Hoặc anh Trần Văn Thật (ở xóm 7, xã Phú Phúc, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam)

ĐT: 0934466432 (Số ĐT của anh Thật)

2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.

Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)

Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490

Email: quynhanai@dantri.com.vn

Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau:

* Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.

* Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri

Account Number: 045 137 195 6482

Swift Code: BFTVVNVX

Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)

* Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm

* Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359

Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội

* Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002

Swift Code: MSCBVNVX

Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK -  MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)

3. Văn phòng đại diện của báo:

 VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122

VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725

VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885

VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269 

 
Phạm Oanh