Dùng thử máy tính bảng và đồng hồ thông minh của Triều Tiên
(Dân trí) - Đây là trải nghiệm được chia sẻ bởi cây bút Jon Dunbar từ trang KoreaTimes. Anh đã đến Triều Tiên 2 lần, mua và dùng thử một số thiết bị công nghệ của quốc gia này.
Bất cứ khi nào đến Triều Tiên, tôi đều phải trải qua một quy trình kiểm tra kỹ lưỡng các đồ vật mang theo trong túi, trong ví hay thậm chí là phần đáy của túi đựng máy ảnh.
Trong một chuyến đi vào năm 2018, tôi chỉ mang theo duy nhất hộ chiếu của bản thân. Tôi cũng không mang theo bất cứ thiết bị điện tử nào bởi tại đây không có mạng. Dù vậy, nếu nghĩ Triều Tiên không có bất cứ thiết bị công nghệ hiện đại nào, có thể bạn đã nhầm.
Tôi còn nhớ trong chuyến đi đầu tiên đến Triều Tiên vào năm 2010, ngay sau khi máy bay hạ cánh, một hành khách đã lập tức rút điện thoại ra và thực hiện cuộc gọi. Thời điểm đó, công ty Orascom của Ai Cập đã tham gia vào liên doanh Koryolink để thiết lập mạng 3G ở Bình Nhưỡng.
Trong chuyến thăm thứ hai của tôi vào tháng 9/2018, Bình Nhưỡng đã phát triển hơn nhiều về công nghệ. Khách sạn Ryugyong 105 tầng giờ đây là một màn hình LED khổng lồ, phát ra các thông điệp vào buổi tối. Điện thoại di động cũng trở nên phổ biến hơn.
Trong chuyến đi đó, tôi đã tham dự Hội chợ Thương mại quốc tế Bình Nhưỡng và mua một số hàng tiêu dùng làm quà lưu niệm, bao gồm cả đồ điện tử. Tôi ra về với một chiếc máy tính bảng và một chiếc đồng hồ thông minh. Tôi không nhớ mình trả bao nhiêu và dùng loại tiền nào để thanh toán nhưng nó không nhiều.
Chiếc máy tính bảng này có bộ nhớ 8 GB, được sản xuất bởi Achim, một liên doanh giữa Triều Tiên và Trung Quốc. Khi khởi động, máy sẽ hiển thị hình ảnh của miệng núi lửa trên núi Paektu và phát một đoạn nhạc lớn mang âm hưởng Triều Tiên.
Ngôn ngữ mặc định được thiết lập trên máy là tiếng Triều Tiên. Nó tương đối khó để sử dụng vì thiếu nhiều ứng dụng cũng như gặp một số hạn chế ở khả năng kết nối. Khi mua máy, tôi đã kỳ vọng rằng mình có thể tải được các trò chơi của Triều Tiên. Tuy nhiên, tôi không biết cách tải xuống những ứng dụng đó.
Chất lượng camera của mẫu máy này cũng rất tệ, giống như sử dụng kính tiềm vọng nhìn vào một bể cá đầy nước. Thậm chí, hình ảnh chụp lại còn bị xoay 90 độ so với những gì máy ảnh nhìn thấy.
Máy được trang bị cổng sạc micro USB cùng một khe cắm thẻ nhớ SD. Tôi nghĩ rằng nó được sử dụng để xem các video lưu hành bằng thẻ SD ở Triều Tiên. Ngoài ra, mẫu máy này cũng có giắc cắm tai nghe.
Các đồng nghiệp của tôi rất ấn tượng với thiết bị này, dù cho hiệu suất của máy tương đối thấp ngay cả khi sử dụng các tác vụ đơn giản như truy cập ứng dụng hay chụp ảnh.
Chiếc đồng hồ thông minh có tên gọi "K3 Smart Bracelet" cũng được sản xuất bởi Achim và nó dễ sử dụng hơn. Thiết kế của sản phẩm này tương đối sang trọng với phần dây đeo bằng da, có thể đếm số bước chân. Tuy nhiên, mỗi lần hết pin, tất cả các cài đặt bao gồm ngày, giờ, ngôn ngữ đều trở về mặc định.
Bên cạnh 2 thiết bị trên, tôi cũng mua một chiếc USB với nhãn hiệu "Deayang USB 2.0", có dung lượng lưu trữ 14,8 GB. Hiện tại, tôi vẫn sử dụng nó để lưu trữ các hình ảnh về Triều Tiên để tiện truy cập.
Ngoài ra, tôi còn phát hiện một thiết bị điện tử đặc biệt khác trong bộ sưu tập của mình, đó là chiếc vé tham dự Đại hội Thể thao. Nó là một miếng nhựa dày có số ghế của tôi và mã QR ở một mặt (hiện liên kết với một trò chơi trên Google Play), có thể lật mở và bật ra một đầu USB.
Tôi đã thử cắm nó vào máy tính và tìm thấy 6 tập tin MPG, 3 bằng tiếng Anh và 3 bằng tiếng Trung Quốc. Đây là các video về cảnh đẹp tại Triều Tiên cũng như ca ngợi lãnh đạo.