Vụ cố ý gây thương tích ở Kiên Giang: Còn nhiều tình tiết vẫn chưa được làm rõ!
(Dân trí) - Liên quan đến vụ cố ý gây thương tích xảy ra tại huyện Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang) đối với người bị hại là ông Phạm Văn Sỹ, TAND cấp cao tại TPHCM vừa có thông báo khẳng định, các bản án sơ thẩm và phúc thẩm là có căn cứ, đúng pháp luật. Tuy nhiên, người bị hại và luật sư lại cho rằng, còn nhiều tình tiết đến nay vẫn chưa được làm rõ nên vụ án không được xem xét lại là chưa thuyết phục.
Theo Thông báo mới đây của TAND Cấp cao tại TPHCM, qua xem xét hồ sơ nhận thấy, Nguyễn Trọng Đạt dùng khúc gỗ đánh ông Phạm Văn Sỹ gây thương tích 8% và Trần Tuấn Kiệt dùng miếng bê-tông đánh ông Sỹ gây thương tích 12% như kết luận pháp y. Tòa án cấp sơ thẩm và cấp phúc thẩm áp dụng khoản 1, Điều 104 BLHS xử phạt Nguyễn Trọng Đạt 6 tháng tù giam và Trần Tuấn Kiệt 1 năm tù cho hưởng án treo về tội “Cố ý gây thương tích” là có căn cứ, đúng pháp luật.
Do đó, TAND Cấp cao tại TPHCM khẳng định, không có căn cứ để kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm đối với bản án hình sự sơ thẩm và phúc thẩm vụ án “Cố ý gây thương tích” nói trên.
Tuy nhiên, theo người bị hại và luật sư nhận định, trong vụ án này còn nhiều tình tiết đến nay vẫn chưa được các cơ quan tố tụng xác minh làm rõ, nên vụ án bị bác kháng nghị giám đốc thẩm và không được xem xét lại là chưa thuyết phục.
Theo hồ sơ vụ án cũng như báo Dân trí đã có nhiều bài phản ánh, ông Phạm Văn Sỹ (SN 1977, ngụ thị trấn Dương Đông, huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang) là bị hại trong vụ án “Cố ý gây thương tích” do Nguyễn Trọng Đạt, Trần Tuấn Kiệt, Đoàn Minh Đông, Phạm Văn Công, Phạm Văn Lưu gây ra vào năm 2011.
Ông Sỹ cho rằng, trong quá trình điều tra vụ án, Công an huyện Phú Quốc đã không làm rõ nhân thân của đối tượng gây án là Nguyễn Trọng Đạt (SN 1979). Chính vì thế, sau 2 bản án sơ thẩm và phúc thẩm của TAND huyện Phú Quốc và TAND Kiên Giang, các bản án tòa tuyên là không thuyết phục.
Cụ thể, đối tượng Nguyễn Trọng Đạt khi gây án đang được tạm hoãn chấp hành Quyết định số 249/QĐ-UBND “V/v áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở chữa bệnh tại Trung tâm giáo dục lao động xã Kiên Hảo - tỉnh Kiên Giang”. Tuy nhiên, CQĐT Công an huyện Phú Quốc đã “lờ” qua yếu tố này về nhân thân bị cáo, dẫn đến bản kết luận điều tra, cáo trạng, các bản án sơ thẩm và phúc thẩm đều ghi Nguyễn Trọng Đạt “có nhân thân tốt, chưa có tiền án, tiền sự”.
Mặt khác, Nguyễn Trọng Đạt đang trong quá trình tạm hoãn chấp hành quyết định tập trung chữa bệnh và bị tạm giam sau khi gây án, thế nhưng, Đạt vẫn được Công an huyện Phú Quốc “chấp nhận” nhập hộ khẩu từ TP Rạch Giá ra huyện Phú Quốc.
Theo tài liệu mà người bị hại cung cấp, ngày 11/8/2011, Đạt bị bắt tạm giam để làm rõ hành vi “Cố ý gây thương tích”, nhưng lại được chuyển hộ khẩu từ TP Rạch Giá ra huyện Phú Quốc vào ngày 16/8/2011, tức là chỉ sau 5 ngày đối tượng này bị bắt tạm giam.
Nhận định về tình tiết trên, một luật sư ở tỉnh Kiên Giang nêu quan điểm: Một đối tượng có quyết định của chính quyền đưa vào cơ sở chữa bệnh bắt buộc về hành vi sử dụng ma túy thì có thể nói rằng nhân thân đối tượng này chưa tốt, cho dù quyết định được tạm hoãn. Bên cạnh đó, việc hoãn thi hành và đang bị tạm giam khi có liên quan đến án hình sự cũng đồng nghĩa là quyền tự do cư trú của đối tượng đó sẽ bị giới hạn.
Trong vụ án này, đối tượng gây án là Nguyễn Trọng Đạt đang được tạm hoãn thi hành đưa vào cơ sở chữa bệnh bắt buộc nhưng vẫn được cho là “có nhân thân tốt” (?). Đạt đang bị tạm giam với hành vi cố ý gây thương tích nhưng vẫn được chuyển, nhập hộ khẩu cũng là bất thường (?). Trong vụ việc này, CQĐT đã có thiếu sót khi không xác minh làm rõ nhân thân của Nguyễn Trọng Đạt dẫn đến hình phạt của các bản án phần nào không khách quan, thiếu thuyết phục.
Ông Phạm Văn Sỹ - người bị hại trong vụ án cho rằng, vụ án còn nhiều tình tiết nhưng đến nay vẫn chưa được các cơ quan tố tụng điều tra làm rõ, nên vụ án không được xem xét lại là chưa thuyết phục.
Ngoài ra, ông Phạm Văn Sỹ bị các đối tượng gồm Đạt, Kiệt, Đông, Công, Lưu cùng nhau chặn đánh trên đường đi làm. Các đối tượng này đã dùng nhiều vật cứng như đá, cây… đánh gây thương tích cho ông sỹ 12%. Tuy nhiên, trong quá trình điều tra, CQĐT cho rằng, chỉ có Đạt và Kiệt là 2 đối tượng chính đánh ông Sỹ.
Theo luật sư của người bị hại, nhóm đối tượng trên gây thương tích cho ông Sỹ là có tổ chức và có tính chất côn đồ. Nhóm người này dùng những hung khí nguy hiểm đánh và gây thương tích cho ông Sỹ đến 12%, nhưng chỉ bị đề nghị truy tố ở khoản 1, Điều 104 BLHS là không hợp lý, mà lẽ ra phải truy tố ở khoản 2, Điều 104 BLHS với tình tiết tăng nặng.
Ngoài ra, nhóm đối tượng trên đã có sự bàn bạc, thống nhất với nhau về hành vi phạm tội nhưng CQĐT Công an huyện Phú Quốc đã “cố tình” bỏ qua tình tiết này để chứng minh hành vi phạm tội của Kiệt, Đạt là hoàn toàn độc lập và không có tổ chức.
"Vụ án này có đến 5 người thực hiện là có tổ chức nhưng các cơ quan tiến hành tố tụng chỉ khởi tố và truy tố xét xử đối với 2 bị cáo là Nguyễn Trọng Đạt và Trần Tuấn Kiệt là chưa hợp lý, còn bỏ lọt người lọt tội", người bị hại và luật sư cùng nhận định và đề nghị các cơ quan có thẩm quyền xem xét lại vụ án này.
H.H