Người Việt hốt hoảng tìm nhau nơi tâm chấn động đất
(Dân trí) - “Tại khu tị nạn ở Sendai, khắp nơi tối om, không đèn. Điện thoại tê liệt...” - Mọi diễn biến về động đất chị Hà được cập nhật “ngược” từ người anh trai đang ở Việt Nam. Chị cũng được báo 2 em đang chạy loạn tìm mình…
Cuộc chạy loạn tại Sendai
Gia đình 5 người hoảng loạn bủa đi tìm cháu nhỏ 4 tuổi và người chú Út trong biển người hỗn loạn. May mắn, đến chiều tối, cả gia đình đã tìm được nhau, thở phào vì vẫn an toàn. Cảnh tượng được ví khủng khiếp như chạy loạn vỡ đê ở Việt Nam năm 1945.
Chị Nguyễn Thị Hà là người may mắn liên lạc được với người thân ở Việt Nam. Khoảng 2h15’ rạng sáng hôm nay, 12/3, Hà gọi điện cho anh trai Tô Chính, nói chuyện được gần 30 phút thì có một cơn dư chấn. Chị rất mệt mỏi, đang ngồi nghỉ tại khu tị nạn dành cho cư dân thành phố Sendai.
Khi trận động đất xảy ra, chị Hà vừa bước vào phòng tắm thì thấy lắc lư. Vẫn biết là động đất nhưng không ngờ mức độ chấn động mạnh đến thế. Càng lúc càng thấy độ rung lắc mạnh. Mọi vật trong nhà đổ ngổn ngang. Chị vội vàng thu dọn chút quần áo và chạy bộ đến nhà trẻ đón con. Rất may, nhà trẻ 2 tầng xây dựng theo hệ thống phòng chống động đất rất tốt. Cảnh tượng trên đường náo loạn chưa từng thấy.
Bế con trai 4 tuổi Nguyễn Phú Minh Hưng (thường gọi là Uki), chị Hà chạy loạn theo sự chỉ dẫn của cảnh sát đến trụ sở an toàn lại trung tâm thành phố Sendai. 2 mẹ con ở đó cho đến đêm, cùng hàng ngàn người chờ đợi với khẩu phần bánh mì được phân phát.
Trời rét, lại có tuyết rơi. Khắp nơi tối om, không đèn. Điện thoại tê liệt. Chị chỉ nghe phong thanh tin ngoài cảng có sóng thần cao 8-10m, cuốn nhiều xe cộ ra biển. Cảnh sát cho biết đã có khoảng 200 người chết dọc bờ biển Sendai. Ngoài ra, chị không biết được thông tin nào khác về tình hình cộng đồng người Việt ở Sendai.
Các diễn biến về động đất chị được cập nhật “ngược” từ anh trai Tô Chính ở Việt Nam, thông tin anh đọc được từ báo chí trong nước. Qua anh trai chị mới biết 2 em trai khác đang chạy loạn tìm mình và cháu.
Anh Tô Chính trở thành đầu mối thông tin liên lạc của cả gia đình. Khoảng 1h kém 10’, đang ngồi online tại cơ quan, nick chat Skype trên máy tính của anh Chính bỗng hiện cuộc gọi của em trai Hồng Quang đang du học tại Sendai với giọng gấp gáp, hốt hoảng: “Anh ơi. Động đất mạnh quá… Vẫn đang rung… Nhiều nhà đổ sập quá… Nhiều tiếng kêu la kinh hoàng quá”. Giọng Quang đứt quãng, câu được câu chăng.
Quang thông báo ngắn gọn cho anh trai là đang ở ngoài đường, chạy sang nhà xem chị Hà và cháu Uki xem sao. Đến đây thì cuộc gọi bất ngờ bị ngắt.
Trong khi đó, bạn đọc Tuan My đang sống và làm việc ở Fukushima, thành phố phía đông bắc Nhật Bản, nơi chịu ảnh hưởng nặng nề của trận động đất được đánh giá là mạnh nhất từ trước đến nay, chia sẻ cảm giác bàng hoàng. Khi động đất xảy ra, bàn ghế trong nhà rung động rất mạnh. Mọi người đều túa chạy ra ngoài tránh nạn. Đứng trên mặt đất vẫn lắc lư mạnh, Tuan My miêu tả, cảm giác như bị say xe. Các dư chấn 3-4 độ richter vẫn xảy ra liên tục sau khi chấn động mạnh nhất đã qua. Theo những người lớn tuổi ở khu vực Tuan My sống, đây là trận động đất lớn nhất các cụ từng chứng kiến.
“Chảo lửa” tại quê nhà
Những người ở nhà ngóng tin người thân ở Nhật cũng trong cảnh nóng ruột chẳng kém những người ở tâm chấn. Tô Chính thuật lại, anh ngồi không yên vì không thể liên hệ được với cả gia đình bên Nhật. 10 phút sau khi nhận được cuộc gọi voice chat gấp gáp của em trai, anh bấm liền gần 10 cuộc điện thoại cho người thân ở Sendai nhưng đều chỉ nhận được tín hiệu báo bận. Gọi sang số liên lạc một người quen ở phía nam Tokyo thì thấy tín hiệu chuông nhưng không ai nghe máy.
Cuối cùng, gọi được một người em qua Skype thì nghe thấy tiếng còi xe cứu thương, tiếng kêu lình xình trên đường phố. Tín hiệu vui mừng đầu tiên, anh Tô Chính biết tin em gái Nguyễn Thị Hà vẫn an toàn. Em Thu (một du học sinh quen biết, quê Hưng Yên) cũng bình an. Nhưng vẫn còn em Nhất (du học sinh quê Yên Lạc, Vĩnh Phúc) và cháu bé Uki thì vẫn chưa có tin tức gì từ nhà trẻ.
Chính nói em trai Hồng Quang về nhà lấy xe đạp, len lỏi đến tận trường học tìm Nhất vì nhiều khả năng bé Uki đã có người đón. Quang đến được trường của Nhất nhưng vẫn không tìm thấy em.
Tô Chính cho biết, tại Việt Nam, anh như ngồi trên đống lửa.
Sau hơn 2 tiếng đồng hồ, cuối cùng, anh nhận được thông tin đã tìm thấy Nhất. Một số người quen ở Sendai vẫn an toàn. Quang chạy về tới 2 cửa hàng kinh doanh của chị gái thì thấy mọi thứ ngổn ngang đổ vỡ. Lô rượu ngoại đắt tiền chị mới hùn vốn mua cũng tan nát, ước tính thiệt hại khoảng 2,5 tỷ đồng.
Đón nhận tin không hay đầu tiên nhưng anh Chính vẫn “hỉ hả” nói không đáng buồn vì vui mừng lớn của cả gia đình là người thân nơi “chảo lửa” vẫn an toàn. Tính mạng con người lúc này là quan trọng hơn cả.
Tuy vậy, đến thời điểm này, mọi thông tin liên lạc tới người Việt ở Sendai vẫn không khả thi. Anh Chính đã lập hòm thư sendai113@yahoo.com.vn, kêu gọi mọi người có thông tin về người Việt ở vùng tâm chấn cung cấp để nhắn báo để cố gắng duy trì liên lạc trong tình trạng hầu như mọi người đều tê liệt hiện nay.
P.Thảo (ghi)