Kỳ lạ ngôi làng quanh năm ăn cơm nếp
(Dân trí) - Với hầu hết người dân Việt Nam, gạo tẻ là thứ lương thực không thể thiếu trong bữa ăn. Nhưng với hơn 360 đồng bào Bahar và J’rai ở làng Típ, xã Ia Kreng, huyện Chư Pả (Gia Lai), cơm nếp mới là “mẹ ruột”, cơm tẻ chỉ là lâu lâu ăn “chơi”… cho vui.
Với người dân làng Típ, cơm nếp mới là "mẹ ruột"
Với người Kinh và hầu hết các dân tộc ít người khác, cơm tẻ vẫn là “mẹ ruột”, cơm nếp chỉ thi thoảng mới ăn, thường thì vào những ngày giỗ, tết, cưới hỏi… bởi đây là loại gạo rất dễ gây ngán. Nhưng đối với người dân làng Típ thì ngược lại, cơm nếp với họ lại là loại thực phẩm ăn vừa dẻo, thơm ngon, béo, ăn không biết chán và lại no lâu cái bụng khi lên rẫy. Gạo tẻ ăn vừa khô mà không no, chỉ lâu lâu mới ăn… cho vui.
“Một năm làng mình chỉ làm một mùa rẫy từ tháng 4 đến tháng 8 để đủ ăn cả năm, mình chỉ trồng lúa nếp thôi. Lúc nào thích ăn thịt heo mình mới đi mua gạo tẻ về nấu ăn. Mình ăn gạo tẻ không ngon, nhanh chán, mà ăn gạo tẻ phải có thịt heo mới ăn được chứ”, già làng Rước nói.
Có “thâm niên” hơn 30 năm ăn cơm nếp, anh Dúi cười vui vẻ: “Ăn cơm nếp thì làm sao mà chán được, ăn cơm nếp ngon chứ, mình đã ăn mấy chục năm nay đâu có chán. Chỉ lúc nào hay hay thì nhà mình mới mua gạo tẻ về nấu ăn thôi, nhưng ăn phải có thịt heo. Mình phải mua gạo 11 nghìn/kg trở lên nó mới dẻo, mới ăn được”.
Khác với mâm cơm của người Kinh lúc nào cũng có cá, thịt; mâm cơm của hơn 60 hộ dân làng Típ chỉ có cơm nếp và lá mì (sắn). Với họ thế là đủ no, ngon miệng và đảm bảo một cuộc sống ấm no. Chỉ khi nào trong mâm cơm không còn gạo nếp mà thay bằng gạo tẻ, đó là dấu hiệu gia đình này đang lâm vào cảnh đói kém, bất kể trên mâm khi đó có thêm bát thịt heo.
“Mình có nếp phải ăn nếp chứ, mỗi ngày mình ăn 3 lần cơm nếp. Ăn nếp chỉ cần có lá mì là ngon rồi, mình ăn quanh năm được. Chỉ lúc nào đói mình mới ăn cơm tẻ, mà ăn gạo tẻ là phải có thịt, có canh mới ăn được”, già Rước cho biết thêm.
Từ khi có công trình thủy điện Sê San 3 xây dựng trên mảnh đất của làng, cuộc sống của người dân nơi đây đã thay đổi rất nhiều. Những bữa cơm tẻ lúc đói đã thay thế cho những củ mì, hạt bắp trước đây, nhận thức của người dân cũng đã tiến bộ lên rất nhiều. Già Rước hồ hởi khoe với chúng tôi về những kiến thức mới mà mình vừa thu nạp: “Gạo nếp ăn ngon hơn, nhưng Kinh ăn không quen, Kinh chỉ ăn chơi thôi”.
Một điều đặc biệt nữa, ở ngôi làng quanh năm ăn cơm nếp này, ngoài già Rước 90 tuổi vẫn khỏe mạnh còn có hàng chục người già khác, tuổi cũng đã trên dưới 90 nhưng sức vóc vẫn đủ bám núi, bám rẫy mỗi ngày. Già Rước khoe trong làng không hề có người nào vì mắc bệnh mà phải chết sớm.
Thiên Thư