Nghệ An:
Bức tâm thư con gái liệt sỹ Gạc Ma gửi Bộ trưởng Y tế
(Dân trí) - Ngày 13/3/2015, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đã ra Công văn gửi Sở Y tế Nghệ An về việc hỗ trợ cho gia đình liệt sỹ Phan Huy Sơn tại Diễn Châu (Nghệ An) đã hi sinh trong trận hải chiến Gạc Ma vào ngày 14/3/1988.
Liệt sỹ Phan Huy Sơn hi sinh trên đảo Gạc Ma đã gần 30 năm, nhưng nỗi đau và những khó khăn của vợ con ông vẫn chưa hề vơi bớt.
Liệt sỹ Phan Huy Sơn quê ở xóm 2, Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An. Năm 1981, ông nên duyên cùng bà Trần Thị Ninh. Đến tháng 2/1982, ông lên đường nhập ngũ theo tiếng gọi của Tổ quốc.
Nhập ngũ được một thời gian thì ông được điều vào Cửa Hội, thành phố Vinh, Nghệ An lúc bấy giờ học y tá. Sau đó được cử ra thành phố Hải Phòng học lên y sỹ. Hoàn thành việc học, ông được điều ra đảo Gạc Ma làm nhiệm vụ canh giữ vùng biển của Tổ quốc.
Năm 1984, bà Ninh sinh con trai đầu lòng là Phan Huy Hà (SN 1984). Ngày vợ sinh con, người lính Phan Huy Sơn được đơn vị cho về phép thăm vợ con. Nhưng niềm vui lại hóa nỗi buồn khi đứa con sinh ra 4 ngày không khóc, 7 ngày không bú, hơn 3 năm mới biết đi, sau này khi khám mới biết Hà bị thiểu năng não.
Giấu nỗi đau gia đình, người lính lại ra đảo làm nhiệm vụ thiêng liêng cho Tổ quốc. Ở đảo Song Tử Tây được 2 năm, ông được nghỉ phép 9 tháng về với gia đình. Thời gian đó, bà Trần Thị Ninh có mang người con thứ hai.
Năm 1988, bà Trần Thị Ninh hạ sinh cô con gái thứ hai. Cũng năm này, người cha Phan Huy Sơn cùng đồng đội hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ trên đảo Gạc Ma.
Chúng tôi đến thăm gia đình, bà Trần Thị Ninh nghẹn ngào kể lại: "Lúc anh ấy rời nhà đi ra đảo, anh ấy còn hứa với tôi là sẽ về ngày tôi sinh cháu. Chỉ mong anh ấy được nhìn mặt con một lần. Thế mà anh đi theo tiếng gọi của Tổ quốc, lúc hy sinh ngay cả mặt đứa con gái thứ hai anh cũng chưa biết mặt... ". Nói đoạn bà Ninh ôm mặt cúi vào đứa con gái mà khóc.
Khó khăn cuộc sống mẹ góa, con côi
Phan Thị Trang (con gái liệt sỹ Phan Huy Sơn) sinh ra không được thấy mặt bố, lớn lên chỉ biết về bố qua những lời kể của mẹ, được nghe rằng bố đã hy sinh trên đảo Gạc Ma. Ngày Trang học lớp 6 mới biết cụ thể bố đã hy sinh như thế nào. Nghĩ về người cha đã hy sinh vì đất nước, Trang luôn cố gắng học thật giỏi và phụ giúp mẹ nhiều hơn trong cuộc sống.
Những năm cấp 2, cấp 3, Trang luôn là học sinh giỏi được thầy cô bạn bè thương mến. Ngày tốt nghiệp THPT, Trang tự tin dự thi và đã đỗ vào Khoa Sinh đại học Vinh.
Học được 2 năm thì em phải nghỉ học vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn. Vốn có người anh trai bệnh tật, giờ mẹ cũng bị bệnh, Trang đành phải gác lại giấc mơ học hành.
Nhưng lòng ham học thôi thúc, muốn phải làm được điều gì đó để có thể chữa trị cho mẹ, cho anh, nên năm 2011, Phan Thị Trang tiếp tục thi đỗ ngành Điều dưỡng, Trường cao đẳng Y khoa Vinh (nay là trường ĐH Y khoa Vinh). Tốt nghiệp năm 2014, không có việc làm, Trang về quê cùng mẹ chăm con trâu, đàn lợn, lo toan công việc đồng áng.
Trong thời gian này, Phan Thị Trang đã viết tâm thư gửi Bộ trưởng Bộ Y tế qua tin nhắn Facebook, trình bày khó khăn và nguyện vọng mong muốn có một công việc làm ổn định để có thể phụ giúp mẹ cùng anh trai nhiều hơn trong cuộc sống.
Mong mỏi đợi chờ hồi âm, niềm vui cũng đã đến với gia đình Phan Thị Trang. Nhận được tâm thư của Phan Thị Trang, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đã có Công văn gửi Sở Y tế Nghệ An về việc thu xếp giúp đỡ Trang có một công việc ổn định gần nhà.
Chiều ngày 15/3, trong buổi gặp gỡ tâm sự cùng PV, Trang ngồi bên mẹ khóc và chia sẻ: “Từ thuở bé, ước mơ của em đã muốn trở thành bác sĩ, lớn lên hoàn cảnh gia đình khó khăn, mẹ và anh trai đều bị bệnh, công việc của bố ngày xưa cũng là quân y, ước mơ của em lại càng mạnh mẽ thêm. Mong sao Bộ trưởng Y tế và Sở Y tế Nghệ An có thể giúp đỡ em hoàn thành tâm nguyện này".
Bức tâm thư đẫm nước mắt gửi Bộ trưởng Bộ Y tế
Cháu chào bác…
Cháu là Phan Thị Trang con gái liệt sỹ tại đảo Gạc Ma năm 1988: Phan Huy Sơn quê tại Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An. Bố cháu đã anh dũng hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc.
Cháu sinh ra thì bố đã không còn, bố cháu mất ngày 14/3/1988, cháu sinh 27/10/1988. Mẹ cháu mồ côi chồng khi mới bước sang tuổi 25. Anh trai cháu là Phan Huy Hà sinh năm 1984 bị tật bẩm sinh, không biết nói, không biết tự xúc cơm ăn, không biết vệ sinh cá nhân. Ăn uống phải cho vào máy xay sinh tố xay nhuyễn rồi vật ngửa ra cho ăn như một đứa trẻ mới học ăn dặm. Mọi sinh hoạt của anh đều phải nhờ mẹ và em giúp từ ăn uống, tắm gội tới vệ sinh. Ban đêm khi ngủ anh cháu còn bị lên cơn động kinh không có người bên cạnh thì không biết làm chết lúc nào.
Bố cháu mất, để lại cho mẹ cháu hai đứa con thơ một tàn tật, một đang mang bầu (...)
Trước đây bố cháu là cán bộ y tế của Binh chủng Hải quân, bố mất sớm, anh tàn tật, mẹ thường xuyên đau ốm nên cháu theo học ngành y nhằm giúp đỡ và tìm thầy tìm thuốc chữa bệnh cho mẹ và anh. Ước mơ của cháu là được trở thành một bác sỹ nhưng vì hoàn cảnh gia đình cháu không có tiền và thời gian học tập nên cháu chỉ đậu cao đẳng điều dưỡng, vì thi đại học y cháu thiếu 2 điểm. Mẹ cháu do vất vả, làm việc quá sức mà một bên thận đã bị teo đi, bên còn lại thì bị sỏi, mẹ bị u xơ tử cung, viêm loét dạ dày tá tràng, thường xuyên phải đi khám và điều trị tại bệnh viện Diễn Châu.
Cháu học xong cao đẳng với sự cố gắng của bản thân và gia đình, trước đây cháu đã học đại học Vinh nhưng vì gia đình khó khăn nên cháu phải bỏ học giữa chừng. Giờ cháu đã tốt nghiệp cao đẳng điều dưỡng mà chưa xin được việc làm, khó khăn lại càng đè nặng lên đôi vai mẹ cháu. Cháu có nạp hồ sơ vào các nơi nhưng không được vì họ đưa con em họ vào hết rồi, cháu buồn lắm, mẹ cháu cố gắng vay mượn chạy việc cho cháu nhưng không được.
Trong khi Đảng và Nhà nước nói quan tâm tới gia đình liệt sỹ đảo Gạc Ma nhưng gia đình cháu chưa nhận được sự quan tâm nào. Qua trang Facebook của Bộ trưởng cháu xin bác giúp đỡ cháu và gia đình cháu. Cháu cảm ơn bác.