Tôi có một người chị gái, người mẹ thứ hai thương yêu tôi hết lòng

Như Ý Cát Tường

(Dân trí) - Ngày tôi lên 7 tuổi, bố dắt về cho tôi một người chị gái. Mọi người gọi tên chị là Lan, nhưng tôi quen gọi chị là Chíp vì trông chị rất nhỏ so với tuổi.

Chị là con duy nhất của bác Phong, người anh kết nghĩa từ thời bộ đội của bố. Hai vợ chồng bác qua đời trong một vụ tai nạn giao thông thương tâm. Đó chính là lý do chị xuất hiện trong nhà tôi như một thành viên chính thức. Chị lớn hơn tôi hai tuổi. Khi tôi đang học cấp 3, chị có giấy báo đỗ đại học.

Bố đưa chị về mộ của bố mẹ đẻ chị thắp hương báo công, khoe con gái thi đỗ đại học. Nhưng thời gian sau đó, bố tôi bị di chứng vết thương trong chiến trường hành hạ đến mức sức khỏe giảm sút, không thể đi làm. Bố xin nghỉ hưu trước hạn.

Mẹ là giáo viên, lương tháng không đủ cáng đáng chi tiêu. Chị tự ý xin thôi học để ở nhà làm công nhân, phụ mẹ tôi lo gánh vác kinh tế cho cả gia đình. Mặc bố mẹ tôi can ngăn, hết năn nỉ lại mắng mỏ, chị kiên quyết làm theo ý mình. Sau này, tôi mới phát hiện ra, bề ngoài nhìn chị nhẹ nhàng, hiền dịu nhưng bên trong ẩn chứa trái tim rắn rỏi, mạnh mẽ.

Tôi có một người chị gái, người mẹ thứ hai thương yêu tôi hết lòng - 1

Hơn ai hết, tôi mong chị tìm được người đàn ông yêu thương chị chân thành, biết được giá trị tốt đẹp trong con người của chị (Ảnh minh họa: Freepik).

Một khi chị đã quyết cái gì, không ai lay chuyển được. Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn làm cái đuôi lẽo đẽo theo chị bất cứ lúc nào không phải đi học. Chị chiều tôi từng ly từng tí, lúc nào cũng nhẹ nhàng, nhường nhịn.

Ngày mẹ tôi mất, dù còn ít tuổi, mặt non búng ra sữa, chị vẫn đứng ra lo toan, chỉ đạo đâu ra đó. Ai cũng nể nang, còn khen bố mẹ tôi có phước cho cô con gái xinh đẹp, giỏi giang như vậy.

Cơ thể chị nhỏ xíu mà chứa đựng sức mạnh vô cùng đáng nể. Sau khi lo cho mẹ, chị lăn ra ốm hơn một ngày rồi lại ngồi dậy cáng đáng mọi việc trên dưới, trước sau. Khi bố bị vết thương hành hạ, chị là người chăm sóc ông, lo từng bữa ăn, giấc ngủ, nâng lên đặt xuống.

Tôi thương chị vất và nên tự học cách của chị để làm theo chăm bố, phụ chị lúc chị làm ca. Tuy nhiên, chỉ trừ lúc không có nhà, còn lại chị dành làm hết. Chị yêu cầu tôi chỉ cần học thật tốt, mai sau tương lai bay cao, bay xa, chọn được tấm chồng xứng đáng.

Cách chị suy nghĩ, lo toan giống hệt một người già. Hơn ai hết, tôi mong chị tìm được người đàn ông yêu thương chị chân thành, nhận biết được giá trị tốt đẹp trong con người của chị. Bởi tôi tin, không có ai xứng đáng được hạnh phúc hơn người phụ nữ này. Nhưng mỗi khi tôi đề cập đến chuyện tình cảm, chị đều chỉ cốc đầu tôi cười, nói át đi.

Chị cứ như vậy, ngày ngày đi làm, lo cho bố, lo cho tôi chu đáo như một người mẹ hiền. Ngày giỗ mẹ, nhà tôi xuất hiện một người con trai lạ. Hóa ra chị đã có người thầm thương từ rất lâu nhưng chị không đồng ý cưới.

Cả bố và tôi đều động viên chị gật đầu với người ta, bởi kiếm được người con trai yêu chị lâu như vậy, chấp nhận mọi điều kiện khó khăn chị đưa ra như vậy, điều đó đâu dễ tìm. Người đàn ông tốt như thế, chị không nên bỏ lỡ.

Nhưng chị tuyên bố sẽ ở vậy lo cho bố và tôi đến khi nào cảm thấy yên tâm mới thôi: "Con quyết rồi, không bao giờ thay đổi". Bố khóc, bố gây áp lực cho chị bằng cách cho rằng, chính chị đang làm bố khổ tâm, khiến bố áy náy vì cảm thấy có lỗi, là gánh nặng khiến chị phải hy sinh hạnh phúc.

Nhưng kể cả bố có tìm mọi cách gây áp lực, chị vẫn không thay đổi:" Bố nói gì cũng được, chỉ cần bố khỏe mạnh thì trách mắng con thế nào con cũng chịu. Con đã hứa trước bàn thờ mẹ rồi, khi nào em lấy chồng, lúc ấy con mới lo cho con".

Tôi gặp riêng người yêu của chị để yêu cầu anh cứng rắn với chị hơn, bắt chị tổ chức đám cưới sớm. Bởi tuổi xuân phụ nữ qua nhanh, và nếu như anh bỏ lỡ chị thì sẽ là nỗi hối hận lớn nhất trong đời.

Nhưng anh nói anh hiểu chị, anh sẽ đợi. Hai con người này, tôi không biết phải nói sao với họ, ngoài việc tôi buộc mình phải cố gắng, nhanh chóng trưởng thành, để không trở thành nỗi lo ngáng trở hạnh phúc của chị.

Rồi tôi cũng ra trường, có công việc tốt. Tôi bảo chị đã đến lúc tôi có thể lo được cho bố, cho chị rồi chị ôm tôi khóc, liên tục khen tôi giỏi giang khiến chị tự hào.

Tôi lo lắng được cho bố, dùng quyền hạn của đứa em đành hanh bắt chị phải chăm sóc bản thân, ăn mặc thật đẹp để giữ độ hấp dẫn trong mắt người yêu. Cuối cùng, ngày hôm nay cũng đến. Tôi lên xe hoa. Chị cũng làm cô dâu xinh đẹp bước chân về nhà chồng. Chúng tôi chọn chung một ngày để cưới bởi tôi muốn đây là ngày hạnh phúc nhất của tất cả chúng tôi.

Người chị cưới vẫn là anh ấy - người đàn ông đã yêu chị bằng cả tấm chân tình, chung thủy chờ đợi chị đến tận hôm nay để chị thực hiện trọn vẹn lời hứa của chị, bằng sự tôn trọng vô bờ bến. Họ đã đợi được nhau bởi tình yêu chân thành và thuần khiết nhất. Tôi có niềm tin vững chắc rằng, anh chị tôi nhất định sẽ sống hạnh phúc trọn đời.

Cả tôi cũng vậy, nhất định tôi cũng sẽ hạnh phúc. Bởi tôi biết, chỉ khi tôi hạnh phúc, bố và chị mới an lòng sống cuộc đời của họ. Cảm ơn chị đã đến, chấp nhận và yêu thương em.

Chúc cho chị mãi mãi bình an, thực sự tận hưởng cuộc sống riêng của chị mà không cần hy sinh và lo toan cho người khác nữa. Vì chỉ khi chị được như vậy, em cũng mới thấy mình yên lòng.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.