Thèm một bát cháo

Mỗi khi thời tiết giao mùa, mưa gió bất thường làm vợ bị cảm, chồng lo lắng lắm, hết sờ trán để “dò nhiệt”, lại quay sang cạo gió, bấm đầu, bóp chân tay...

 
Thèm một bát cháo  - 1


Trưa sau giờ tan tầm, chồng tranh thủ vào hiệu thuốc tây, rồi tạt ngang chợ kiếm miếng thịt, ít cây hành. Về nhà chồng lao ngay vào bếp bắc nồi cháo, băm thịt, thái hành...

 

Khi vợ tỉnh giấc, chồng múc cháo ra tô, rắc ít tiêu cay nồng và cho hành lá thật nhiều, tay bưng tô cháo nghi ngút khói, thơm lừng lên tận giường. Vợ ăn xong, chồng lấy thuốc cho uống. Thế là hôm sau, vợ hết cảm, dậy làm việc trở lại. Chồng biết, ấy là nhờ tô cháo hành, nhờ mấy viên thuốc và nhờ tình yêu thương chan hoà của chồng nên vợ mới chóng lành bệnh như vậy.

 

Và...

 

Đôi khi chồng cũng bệnh, miệng đắng chẳng thiết ăn gì, nằm thiêm thiếp trong phòng. Vợ đi bán hàng về, hỏi qua loa: “Có chết được không đó, sao mà nằm mãi vậy?”. Vốn rõ câu ấy vợ nói đùa, nhưng đùa giỡn trong lúc này thật là quá vô tình, chồng nghe “buồn len lén tâm tư”.

 

Chồng nhờ vợ nấu cho bát cháo hoa ăn lót dạ. Vợ kêu con ra tiệm tạp hoá mua gói cháo ăn liền, chế nước sôi xong, biểu con gọi ba xuống bếp mà ăn. Còn vợ, lật đật lên nhà trên xem phim Hàn Quốc. Chồng ráng gượng khỏi giường, nhìn tô cháo nhạt nhẽo hương vị và nhạt cả tình, nghẹn ngào không thể nuốt. Đành uống tạm ly sữa, ăn cái bánh ngọt để khỏi xót ruột vì mấy viên thuốc vừa uống. Vợ quá vô tâm, không biết nhìn lại! Khi vợ bệnh, chồng chẳng quản ngại bất cứ sự gì. Miễn sao vợ chóng khoẻ là cả nhà hân hoan, vui nhất là chồng.

 

Vợ đâu biết rằng, bình thường chồng tuy là “cây đa cây đề”, nhưng lúc đổ bệnh, thì lại mềm như cọng miến nhúng nước sôi. Khi ấy, chồng rất cần có vợ ở kề bên để “nhõng nhẽo” tí chút, để được ủi an, vỗ về và được vợ tự tay nấu cho bát cháo đậm đà nghĩa tào khang. Điều hết sức đời thường, hết sức giản đơn như vậy mà vợ không hề để tâm, khiến chồng cảm thấy đau thân xác thì ít, nhức nhối con tim thì nhiều.

 

Người xưa dạy con gái về nghệ thuật làm vợ, phải hội đủ ba vai trò: Làm người tình, làm vợ, làm mẹ. Ở nơi vợ, chồng thấy chỉ có vai trò làm “người tình” là đạt nhất, hai vai còn lại quá mờ nhạt kể từ ngày ta về chung sống với nhau. Vì lẽ đó, chồng phải “ngậm bồ hòn”, vì quyết định chọn người nâng khăn sửa túi là tự mình, do mình chứ có ai ép uổng gì đâu.

 

Đạo vợ chồng cốt ở điều ăn, nết ở. Có nghĩa là phải biết thể hiện ra bên ngoài bằng hành động, bằng ngôn ngữ, để người phối ngẫu thấy được tình yêu của bạn tình. Tiếc thay cho chồng, gặp phải người vợ đã không khéo tề gia, lại vụng cả nội trợ, thế cho nên chồng cứ mãi thèm... một bát cháo mỗi khi cơ thể bất an. Ra tiệm kêu một tô thì ngon bằng mấy ở nhà, nhưng không bao giờ sánh được bát cháo từ tay vợ nấu bưng lên cho chồng. Cái ngọt của thịt cá chẳng là gì so với vị ngọt của ân tình. Vợ có nhận ra điều ấy không?

 

Đôi khi chồng thấy mình thua cả anh Chí Phèo, vì anh ấy được ăn bát cháo hành của Thị Nở giúp tỉnh cơn say. Chồng phải đối mặt với tô cháo ăn liền, thì hỏi sao không tủi phận?

 

Cái lỗ mọt vẫn có thể làm đắm thuyền! Cũng vậy, hạnh phúc sẽ tan nếu vợ hoặc chồng chẳng chịu nhìn xuống đáy tâm hồn mình, để kịp thời vá lại những sơ xuất lỡ gây ra cho nhau. Chồng mong những dòng chữ này lọt vào ánh mắt vợ, để thuyền tình ta vẫn đi trọn tới bến nhân gian.

 

Vinh An

PNO

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm