Tâm sự "tiểu tam": Tôi giật chồng thành công nhưng không thể có con cùng anh ấy
(Dân trí) - Tôi từng có những lúc hả hê ngạo nghễ, cảm thấy sự nũng nịu õng ẹo đàn bà quả thật quá quyền năng khi bứt được người đàn ông đó ra khỏi người vợ ngù ngờ và những đứa con của anh ấy. Nhưng đến giờ tôi không hiểu mình nhọc công giành giật như vậy để làm gì.
Tôi xuất thân nông thôn lên thành phố học hành, xin việc. Những khổ cực tủi nhục của đứa con nhà nghèo tôi đều nếm trải cả. Khi tôi mướt mải đi làm gia sư, tiếp thị cả ngày ngoài giờ học, bữa ăn chỉ nuốt vội gói mì hay ổ bánh, tằn tiện dành dụm tiền phụ giúp bố mẹ trang trải tiền ăn học của chính tôi thì bạn bè tôi, mấy đứa nhà giàu lại ăn sung mặc sướng. Một bữa tụ tập của chúng nó bằng thu nhập cả tháng tôi đi dạy thêm, một đôi giày hay cái túi của chúng nó cũng tốn cả tháng tiền chợ. Chúng xài đồ long lanh mà có trong mơ tôi cũng không dám nghĩ mình với tới. Trong lòng tôi luôn ngấm ngầm một sự so sánh, sao ông trời lại bất công đến vậy. Tôi có gì kém chúng bạn đâu, thậm chí còn xinh xắn hơn và là đứa có năng lực hơn.
Tôi tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi và tất tưởi đi xin việc. Với số tiền tiết kiệm ít ỏi, tôi quyết định chi hết ra sắm cho mình ba bộ váy áo, một đôi giày đẹp dễ kết hợp, sao cho lên đồ tôi phải thật xinh.
Tôi kiếm được một công việc như mong đợi nhờ ấn tượng tốt trong buổi phỏng vấn. Và cũng trong buổi phỏng vấn đó, tôi gặp anh, người đàn ông đã có gia đình.
Anh thành đạt và giàu có. 3 đứa con của anh, một đứa mới vào đại học, một đứa đang học trung học và một đứa còn chưa vào cấp 2. Vợ anh không đẹp, nhưng hiền lành và là kiểu người an phận, biết thu vén. Với anh, tôi là cơn gió lạ. Với tôi, anh là bến đỗ cho mọi ước mơ.
Ban đầu tôi chấp nhận thân phận tiểu tam vì sự ngưỡng mộ anh và muốn được ở bên anh. Nhưng rồi chẳng biết từ khi nào, tôi cứ ghen tị với những hình ảnh du lịch nước ngoài của gia đình mà vợ anh đăng facebook. Tôi ghen tị với cả những bữa cơm của gia đình họ mỗi cuối tuần. Tôi tìm mọi cách xâm chiếm thời gian của anh nhiều hơn. Tôi hả hê khi thấy anh ngày một say mê tôi và ngày càng dành ít thời gian cho vợ. Đến một ngày, tôi quyết định rằng anh không thể dành thời gian dù ít ỏi bên vợ nữa, tất cả phải là cho tôi, thì tôi tập hợp ảnh nóng chủ động tiếp cận vợ anh. Tôi nhắn tin để nói cho chị ấy biết anh yêu tôi và chán chị đến mức nào. Và để thuyết phục hơn, tôi hẹn gặp, đưa tận mắt cho chị ấy xem clip nóng của tôi và chồng chị ấy.
Tôi đã thắng trong cuộc giành giật ấy. Thật ra thì chẳng có cuộc giành giật nào. Rất nhanh, người đàn ông của tôi trở nên tiều tụy. Anh nói vợ đã chuẩn bị xong mọi thủ tục để ly hôn. Vì anh không thể quay lại với gia đình nên sẽ đến ở với tôi. Nhưng chúng tôi sẽ không kết hôn. Và thêm một điểm nữa, vì anh đã có 3 đứa con, nên chúng tôi sẽ không có đứa con chung nào nữa. Đồng nghĩa với việc, nếu chọn bên anh, tôi không bao giờ có thể làm mẹ.
Tôi đã đi đến tận nước cờ này, tưởng hạnh phúc sắp mỉm cười với mình, tưởng mình sắp trở thành một mệnh phụ phu nhân, nhưng những điều đó có ý nghĩa gì nếu trọn đời này tôi sẽ không làm mẹ?
N.A