Sau 20 năm hôn nhân, tôi đã thực sự... "chán" chồng

(Dân trí) - Sau một ngày dài mệt mỏi, tất cả những gì tôi muốn là được mặc bộ quần áo thoải mái, dễ chịu và… đi ngủ, thậm chí là ngủ một mình, giá mà không có chồng bên cạnh thì… càng dễ chịu.

Sau 20 năm hôn nhân, tôi đã thực sự... chán chồng - 1

Những bữa tối lãng mạn bên nhau hay những món quà bất ngờ giờ đây không còn khiến tôi cảm thấy rằng mình thật may mắn vì đã lấy được một người chồng đẹp trai, ấm áp và biết hỗ trợ việc nhà. Thay vào đó lại là cảm giác bồn chồn lo lắng vì những điều sau đó sẽ diễn ra trong… phòng ngủ.

Sau một ngày dài mệt mỏi, tất cả những gì tôi muốn là được mặc bộ quần áo thoải mái, dễ chịu và… đi ngủ, thậm chí là ngủ một mình, giá mà không có chồng bên cạnh thì… càng dễ chịu.

Khi bước sang tuổi 47, những thay đổi trong nội tiết tố khiến tôi không còn hứng thú với việc gần gũi chồng. Thành thật mà nói việc nhâm nhi một tách đồ uống nóng còn mang lại nhiều khoái cảm cho tôi hơn là phải làm "chuyện ấy" với chồng.

Người ta thống kê rằng một người đàn ông trung bình nghĩ về tình dục 19 lần một ngày, trong khi con số trung bình của phụ nữ là 10 lần một ngày. Nhưng giờ với tôi, lần duy nhất mà tôi nghĩ về nó là khi… chồng tôi gợi ý về chủ đề này, và mỗi lần như vậy, trong đầu tôi lại nghĩ đến một lý do nào đó hợp lý để… khước từ.

Điều đó không có nghĩa là chuyện chăn gối của chúng tôi hoàn toàn nguội lạnh. Thậm chí đôi lúc chính tôi là người khơi mào chuyện ấy vì tôi biết điều đó sẽ khiến chồng hạnh phúc. Tôi đã chứng kiến quá nhiều cặp đôi đường ai nấy đi khi trở thành những người bạn ngủ chung giường không hơn không kém trong suốt nhiều năm liền.

Đôi khi tôi cũng lo lắng rằng chồng tôi sẽ tìm niềm vui trong những mối tình ngoài luồng, như nhiều đàn ông khác đã làm khi vợ bắt đầu trốn tránh "chuyện ấy". Nhưng anh ấy luôn khẳng định với tôi rằng một người phụ nữ như tôi đã là "quá sức" của anh ấy, tôi biết đó là cách chồng trấn an tôi một cách hài hước.

Sau 20 năm hôn nhân, tôi đã thực sự... chán chồng - 2

Sau mỗi lần mặn nồng, chồng tôi bỗng như biến thành một con người khác trong ngày hôm sau. Anh tươi cười vui vẻ, luôn mồm nói cười, huýt sáo và thậm chí còn sẵn sàng đi chợ thay vợ. Hình ảnh của một anh chồng nhăn nhó cằn nhằn như biết mất. Và mỗi lần nhìn thấy anh ấy như vậy, tôi lại cảm thấy tội lỗi khủng khiếp bởi cảm giác mình đang tước đoạt niềm vui của anh ấy, rằng mình là một người vợ không biết điều, không chịu "chiều chồng".

Tôi luôn cố gắng bù đắp cho chồng, dành cho anh những lời âu yếm, những cử chỉ ấm áp, nhưng anh ấy có vẻ không hứng thú với điều ấy. Ngược lại, giờ đây, tôi chỉ thèm muốn những lời quan tâm, những cử chỉ ấm áp, thân mật. Tôi khao khát những cái ôm, những cử chỉ vuốt ve nhẹ nhàng hơn là chuyện chăn gối.

Sau 22 năm gắn bó bên nhau, không phải tôi không còn tình cảm với chồng. Chồng tôi là một người đàn ông thông minh, hài hước và rất tuyệt vời trong "chuyện ấy", nhưng vấn đề là ở tôi, một người phụ nữ bị suy giảm ham muốn ở độ tuổi tiền mãn kinh.

Khi mới cưới, tần suất "chăn gối" của vợ chồng tôi khá sung mãn. Dù bây giờ chồng tôi đã 59 và tôi 47, nhưng khoảng cách tuổi tác chưa bao giờ khiến tôi bận tâm. Thậm chí bạn bè của anh ấy còn phải cảm thấy ghen tị khi ông bạn của mình lấy được một cô vợ trẻ hơn đến 12 tuổi mà vẫn hạnh phúc suốt ngần ấy năm.

Nhưng giờ đây mặc cho mọi nỗ lực của chồng, mua hoa tặng vợ hay đưa tôi đi du lịch đây đó để hâm nóng tình cảm, tôi vẫn không thể có được cảm giác hứng thú như ngày nào. Nhưng chưa bao giờ tôi thổ lộ lòng mình với chồng rằng tôi giờ rất ngại "yêu".

Sau 20 năm hôn nhân, tôi đã thực sự... chán chồng - 3

Đôi khi, tôi thực sự buồn phiền khi suy nghĩ về tình hình hiện tại và cảm thấy trái tim tôi đang tan nát. Liệu có phải tôi là một người vợ ích kỷ, đáng trách, đã không làm tròn trách nhiệm không? Trong khi chồng đã làm rất nhiều điều để cho tôi vui, tôi lại đang làm anh ấy khốn khổ. Tôi mong anh ấy hiểu được rằng tình cảm và sự trân trọng mà anh ấy dành cho tôi giờ còn quan trọng hơn cả chuyện chăn gối.