Phát hiện chồng tán tỉnh đồng nghiệp, vợ "tung chiêu" khiến tôi sợ xanh mặt
(Dân trí) - Một sáng thức dậy, tôi cầm điện thoại bấm lên xem mấy giờ. Tôi tá hỏa khi thấy hình ảnh này hiện lên trên màn hình.
Vợ chồng tôi cưới nhau đã 5 năm, có 2 con gái sinh đôi vừa tròn 3 tuổi. Vợ tôi làm trong ngành giáo dục, có lẽ do đặc thù nghề nghiệp nên hơi nghiêm khắc. Tính tôi lại thân thiện, dễ gần.
Hồi còn hẹn hò, vợ tôi nói rõ quan điểm của mình: Không cần chồng phải giàu có, lãng mạn nhưng cần tu chí làm ăn, có trách nhiệm với gia đình và đặc biệt là chung thủy.
Với tiêu chí của cô ấy, tôi tự tin mình làm được. 5 năm hôn nhân, tôi luôn hoàn thành xuất sắc vai trò "người chồng ưu tú, người cha mẫu mực". Vợ chồng chủ yếu lắng nghe và thấu hiểu, chưa từng có bất đồng gì lớn.
Cơ quan tôi có nhân viên nữ mới về. Em ấy xinh đẹp nhưng khá kiêu kỳ và lạnh lùng. Vài anh chàng cả chưa vợ lẫn có vợ cố tình tiếp cận, trêu đùa nhưng em ấy đều tỏ thái độ phớt lờ.
Một hôm, trong bữa ăn trưa, tôi trêu mấy anh em kém cỏi, tán gái mà không làm được thì chẳng làm được việc gì. Tôi khoe mình ngày xưa chỉ cần "chấm" em nào là "cưa đổ" em ấy.
Mấy anh em xúm vào mỉa mai tôi "nói thì ai chẳng nói được, giỏi thì thể hiện đi". Họ thách tôi tán tỉnh em nhân viên mới. Đang đà vui, tôi lập tức "nhận kèo".
Với kinh nghiệm từng dành cả tuổi thanh xuân để "tán gái", tôi hiểu rõ tâm lý con gái muốn gì. Những gã đàn ông cứ lẽo đẽo tán tỉnh, nói lời sến sẩm, ngôn tình, không phải cô gái nào cũng thích. Đôi khi, chỉ cần vài hành động thể hiện sự quan tâm nhỏ nhặt đủ khiến họ chú ý, cảm động.
Cuối cùng, sau thời gian đau đầu ủ mưu tính kế làm thân, em gái kia đã mở lòng hơn, có việc gì cũng tìm tôi nhờ cậy. Thật không ngờ, chúng tôi lại trở nên thân thiết, cô ấy hóa ra không kiêu kỳ như vẻ bề ngoài.
Nhân giờ nghỉ giải lao, tôi kể em ấy nghe, hồi em mới về cơ quan nhìn đáng ghét thế nào. Đáng ghét đến mức anh em thách tôi "tán đổ" em.
Tôi bảo cô ấy: "Lúc đó, anh lỡ huênh hoang về trình độ tán gái của mình nên nhận kèo cá cược. Kèo đã nhận của anh em, anh phải thắng, không thể thua. Nhưng thắng được lại phải nhờ em giúp".
Cô ấy nghe xong cười rũ rượi. Sau đó, chúng tôi có nhắn ít tin nhắn "thả thính" nhau để tôi làm bằng chứng là đã "về đích". Anh em cơ quan khỏi phải nói, nhìn tôi với ánh mắt nể phục.
Tôi không biết rằng, chính tôi đã tự tay kéo mưa bão đổ lên đời mình. Một sáng thức dậy, vừa cầm điện thoại bấm lên xem mấy giờ, tôi tá hỏa khi thấy tin nhắn của tôi và em đồng nghiệp "thả thính" nhau hiện lên trên màn hình.
Tôi tắt điện thoại, mở lại vẫn hiện lên tin nhắn ấy. Tôi tỉnh ngủ hẳn, nhận ra ai đó đã chụp ảnh đoạn tin nhắn, cài làm màn hình nền điện thoại của tôi. Người đó không ai khác, chính là vợ tôi.
Tôi bước xuống bếp, vợ đang làm bữa sáng. Cô ấy không hỏi tôi như mọi khi, chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi bóc gói mỳ cho vào nồi. Trời không rét mà tôi lại run, không biết nên bắt đầu như thế nào.
Tôi kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối về trò cá cược. Vợ tôi im lặng nghe. Cuối cùng, cô ấy nói: "Em chỉ tin những gì chính mắt mình nhìn thấy. Em không có nhu cầu nghe anh trình bày. Với em, lỗi lầm nào cũng có thể bỏ qua được, trừ ngoại tình".
Vợ tôi vốn đã nghiêm khắc và ít nói, khi cô ấy giận còn đáng sợ hơn. Mấy hôm nay, vợ không thèm nói chuyện với tôi. Những gì cần nói, tôi nói cả rồi. Nếu thật sự ngoại tình, tôi đã xóa hết tin nhắn, đời nào để vợ nhìn thấy. Nhưng xem ra, vợ không hề có một chút tin tưởng.
Rõ ràng, tôi đang trong trường hợp "tình ngay lý gian". Giờ muốn vợ tin, chỉ có cách nhờ anh em cơ quan và em gái đồng nghiệp lên tiếng. Thật sự xấu hổ, chẳng còn mặt mũi nào.
Chuyện này, tôi thừa nhận tôi dại. Anh em có cao kiến gì "gỡ rối" giúp tôi không?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.