Con dâu tím mặt vì mẹ chồng bắt chi 40 triệu đồng mua sắm Tết

Chưa đến Tết nhưng mẹ chồng tôi đã yêu cầu con dâu gửi 40 triệu đồng cho bà mua sắm và trang trí nhà cửa

 Tôi bán hàng online, chồng làm nhân viên văn phòng. Ở gia đình, tôi là chủ lực về kinh tế. Lương của chồng chỉ đủ ăn uống và xăng xe cho anh ấy, thu nhập của tôi mỗi tháng cũng được khoảng 30 triệu.

Các khoản chi tiêu như đóng học cho con, mua sắm quần áo, ma chay, hiếu hỉ…, tôi đều đứng ra gánh vác.

Bù lại chồng tôi hiền lành, chịu khó, về nhà không nề hà bất cứ việc gì để giúp đỡ vợ. Anh sống cũng tình cảm. Chưa bao giờ anh để tôi phải phàn nàn, hay kêu ca bất cứ điều gì. Dù có vất vả, bươn chải thế nào chăng nữa, tôi vẫn hài lòng với cuộc sống của mình.

Mẹ chồng tôi thuộc tuýp người hay xét nét con dâu. Ngày trước mới tìm hiểu nhau, biết tôi chưa có công việc, ở nhà phụ giúp mẹ bán hàng tạp hóa, bà chẳng ngại ngần chê bai, nói tôi lông bông, không xứng với con trai bà.

Bà khuyên Phong - chồng tôi chia tay, tìm mối tốt hơn, có công ăn việc làm ổn định tại các cơ quan, xí nghiệp để lấy. Vì năm đó chồng tôi làm trong cảng, thu nhập cũng vào loại khá. Bà không ưa tôi ra mặt.

Chồng tôi chẳng quan tâm đến điều đó, anh tuyên bố với mẹ, chỉ lấy tôi làm vợ. Sau đó chúng tôi tổ chức đám cưới giản dị, ấm cúng. Ngày cưới mẹ chồng mặt mũi cáu kỉnh, bạn bè, đồng nghiệp tôi từ Hà Nội xuống dự, ra chào hỏi, bà cố tình không đáp lời.

Lấy nhau xong, chúng tôi sống với bố mẹ chồng. Kết hôn được nửa năm, chồng tôi gặp sự cố, công ty buộc anh phải thôi việc. Anh xin vào một công ty nhỏ, làm văn phòng với mức lương 5 triệu.

Thời điểm chồng làm ra tiền, mỗi tháng mẹ chồng bắt tôi nộp 10 triệu sinh hoạt phí. Khi công việc anh gặp trục trặc, thu nhập khó khăn, thêm việc tôi mang thai khó khăn, phải dùng đến nhiều tiền nên mỗi tháng tôi chỉ đưa bà được 3 triệu.

Mẹ chồng bắt đầu kêu ca, kể lể với hàng xóm là nuôi báo cô vợ chồng tôi. Tôi ấm ức nhưng vì bầu bí, đành giữ im lặng, cho nhà cửa yên ổn.

Ở với mẹ chồng 2 năm, tôi bắt đầu tập bán hàng qua mạng, kiếm thêm thu nhập. Không ngờ khách hàng ngày một đông, thu nhập đều. Từ đó tôi lo lắng hết mọi việc trong nhà.

Sang năm thứ 3, tôi bàn với chồng ra thuê nhà ở riêng. Thương vợ con, chồng tôi đồng ý.

Nghe vợ chồng con trai sẽ sống riêng, mẹ chồng tôi nguýt dài, tuyên bố: “Xem vợ chồng anh chị không có tôi thì làm được gì? Dăm bữa nửa tháng đừng vác mặt về xin quay lại nhà tôi đấy”.

Hai vợ chồng tôi thuê căn phòng trọ nhỏ khoảng 15m2. Công việc khấm khá hơn, gia đình tôi thuê cả căn nhà 2 tầng, vừa làm nơi chứa đồ, vừa làm nơi ở. Chồng ngoài giờ làm, tranh thủ chạy đi ship hàng giúp vợ.

Sau 5 năm, tôi tích cóp được 1 khoản đủ mua 1 căn nhà cấp 4 xa trung tâm thành phố. Từ ngày dọn đi, Tết năm nào tôi cũng chu đáo biếu bà 5 triệu mua sắm. Nhờ đó, tình cảm hai mẹ con cũng cải thiện phần nào.

Năm nay, mới cuối đầu tháng 12 âm lịch, tôi được mẹ chồng giục giã sang nhà có việc gấp. Lo bà gặp chuyện gì, tôi vội vàng bắt taxi đến. Vừa ngồi chưa ấm chỗ, mẹ chồng đưa tôi bảng danh sách chi tiêu với số tiền 40 triệu đồng.

Bà bắt đầu thao thao giảng giải, đây là các khoản cần chi cho Tết năm nay. Em trai chồng tôi sắp lấy vợ, nhà vợ thuộc hàng khá giả ở thành phố nên bà cần quà cáp cho bên thông gia tươm tất.

Bên cạnh đó là quà cáp cho họ hàng nội, ngoại, mừng tuổi, mua bánh kẹo Tết, rượu ngoại… Mẹ chồng nói sẽ mời thông gia tương lai sang nhà ăn cơm, cần phải mua sắm thêm cả vật dụng trang hoàng nhà cửa cho sang trọng.

Bà nói ông bà giờ nghỉ hưu không có điều kiện nên bà giao trách nhiệm cho vợ chồng tôi lo. Tôi thấy vô lý nhưng vẫn khéo léo nói sẽ bàn bạc với chồng.

Chẳng ngờ mẹ chồng cho biết, hôm trước tôi đưa 40 triệu đồng nhờ bà đóng bảo hiểm nhân thọ cho 2 cháu nội. Nhưng bà chưa nộp mà ứng ra mua hết đồ. Giờ tôi đưa thêm tiền, để bà đóng bảo hiểm cho cháu. Nghe mẹ chồng nói, tôi giận tím mặt.

Tôi gọi cho chồng nói chuyện, anh giận dữ, về nhà to tiếng. Hai mẹ con nổ ra cãi vã. Mẹ chồng được dịp, lu loa với cả họ bên chồng là tôi xúi bẩy để chồng hỗn láo với bà.

Giờ gia đình tôi căng thẳng tột độ. Xin độc giả cho tôi lời khuyên tháo gỡ!

Theo H.Quỳnh

Vietnamnet