Cả nhà suýt tan nát vì nghe lời thầy bói phán
(Dân trí) - Bố mẹ con bé là hàng xóm trước kia của nhà tôi, họ có 3 đứa con, nhưng không hiểu sao chỉ dành tình cảm cho 2 đứa còn lại, còn đứa lớn, nếu ai không biết lại tưởng là con nuôi hay con riêng.
Con bé có đôi mắt bồ câu to đen lay láy, cái mũi dọc dừa xinh xắn, phải nói là nó thừa hưởng tất cả các nét đẹp của bố mẹ, lúc đẻ nó ra, bố mẹ nó đặt tên nó là Tươi, những mong cuộc đời nó sau này sẽ tươi thắm. Ấy vậy mà, nó chưa tròn 1 tháng tuổi bố mẹ nó cãi nhau to, rồi mẹ nó bỏ đi vứt nó lại cho bố nó. Bố nó cũng vứt luôn nó cho bà nội bỏ đi đâu đó mấy năm.
Các cô nó thi thoảng vẫn kể lại, ngày đó bà nội bắt các cô ngâm gạo giã mỏi cả tay để lấy bột cho nó ăn.Tuổi thơ của nó lớn lên bên bà nội nghèo khó như vậy, thiếu sữa mẹ, thiếu cả mọi thứ…Rồi thì khi nó lên 10 tuổi, sau bao lần thuyết phục của cả 2 bên nội ngoại, bố mẹ nó về lại với nhau, nhà nó ra ở riêng, nó vừa buồn vừa vui vì không được ở cùng bà nội nữa nhưng lại được sống cùng bố mẹ.
Hàn gắn lại rồi bố mẹ nó sinh liên tiếp 2 đứa em, việc làm ăn của bố mẹ nó đang thuận lợi bỗng dưng thua lỗ liên tiếp, cứ bán cái gì cũng lỗ, nuôi con gì cũng chết. Đang lúc buồn chán bố mẹ nó được mách đến nhà ông thầy bói cao tay để giải hạn.
Ông thầy nói tuổi của nó xung khắc với bố mẹ nó, để nó trong nhà thì vợ chồng sẽ lục đục, làm ăn lụi bại, phải cho nó ra ở riêng thì nhà mới yên ổn được. Cũng trong thời gian đấy, bà nội nó mất, lấy lý do hương khói cho bà mà bố mẹ nó bắt nó ở một mình trong căn nhà trước bà nội nó ở, lúc đó, nó mới có 13 tuổi.
Nó ra ở riêng rồi, nhưng bố mẹ nó vẫn làm ăn thua lỗ, các em lại đau ốm nên đành phải cho nó về nhà trông em. Lúc này ông thầy lại bảo phải làm lễ mới hết, hết lễ nọ đến lễ kia. Suốt ngày, bố mẹ nó quát mắng và gọi nó là con phá sản… con của nợ… Nó cũng chẳng được bố mẹ yêu thương, quan tâm như trước…
Chút của nả cuối cùng trong nhà đã được đem đi cúng bái hết, cũng năm đó con bé vừa học xong cấp 3, không được thi đại học. Bố mẹ tống luôn nó đi làm giúp việc cho một người quen trên Hà Nội, vừa để đẩy nó ra khỏi nhà, vừa có tiền cho gia đình.
Cặm cụi suốt một năm, may con bé được nhà chủ thương nên động viên đi học tiếp, rồi nó tự ôn và thi đỗ đại học, vừa làm vừa học, học xong tự bươn chải xin việc. Nhờ năng lực tốt lại chịu khó nó được nhận vào làm ở công ty nước ngoài. Có tiền, nó chăm sóc cho gia đình đầy đủ, sửa nhà, mua sắm vật dụng, lo cho 2 em ăn học… Cả làng, ai cũng nói bố mẹ nó may mắn lắm mới có được nó. Bố mẹ nó giờ rất ân hận, chỉ vì nghe theo lời thầy bói nói mà bao năm qua không những đã xa lánh bỏ mặc nó, còn kéo theo bao nhiêu tiền của vào cúng bái, khiến gia đình suýt tan…
H.H