Mã số 681:
Thương cảnh cô bé tuổi 20 chờ chết vì căn bệnh Wilson
(Dân trí) - Bỏ dở trang sách khi chưa học hết lớp 11 và từ bỏ cả giấc mơ về tương lai ở cái tuổi đẹp bẻ gãy sừng trâu, giờ đây em bất lực nằm đó, trong một góc giường đếm thời gian trôi đi, chịu đựng đớn đau và chờ đợi một sự an bài.
Trong góc giường của căn nhà cấp bốn nhỏ hẹp, em nằm bất động, chỉ có đôi mắt tròn xoe nhìn tôi như muốn nói một điều gì đó nhưng không thốt nên lời, những giọt nước mắt lăn dài rồi rớt xuống gối khiến sống mũi tôi cay xè. Đã gần 3 năm trôi qua em sống chung với căn bệnh quái ác mà y học gọi là bệnh Wilson. Căn bệnh bắt đầu xuất hiện năm 2009, khi ấy em chưa kịp kết thúc năm học lớp 11.
Đó là số phận nghiệt ngã của cô bé Lương Thị Trang, sinh năm 1992, thôn 7, xã Hoằng Khánh, huyện Hoằng Hóa. Từ một nữ sinh THPT năng động, cuộc sống của em bỗng dưng gắn liền với bệnh viện và thuốc, nói năng khó khăn, những vận động của đôi bàn tay từ việc viết chữ chậm, xấu, sau đó thì dần dần tay chân của em co cứng lại, các cử động khác cũng dần mất đi, kèm theo đó là những cơn đau đớn triền miên, kéo dài.
Nghĩ em bị bệnh gì đó nên gia đình đã mang em đi khám ở bệnh viện huyện, rồi lên tỉnh nhưng các bác sỹ lắc đầu vì không tìm ra cách chữa. Sau đó em được giới thiệu ra bệnh viện Bạch Mai ở Hà Nội. Tại đây, các bác sỹ cho biết em bị mắc một căn bệnh vô cùng khó chữa đó là bệnh Wilson.
Nghe các bác sỹ nói về căn bệnh em đang mang trong mình, bố mẹ em chỉ mơ màng nghĩ rằng đó là một căn bệnh hiểm nghèo, rất khó chữa và nếu chữa được chi phí sẽ rất lớn. Nhưng nhìn con nằm một chỗ trong đau đớn, từng ngày chứng kiến những ngón tay, rồi từng cánh tay của con liệt đi, khiến bố mẹ em như đứt từng khúc ruột.
Cái nghèo, cái đói bủa vây quanh năm vậy mà không đành lòng để con đau đớn, bố mẹ em đã vay mượn khắp nơi, cầm sổ đỏ của căn nhà cấp 4 ọp ẹp để có tiền lo thuốc men cho em. Gần 3 năm trôi qua, từng viên thuốc em uống, từng mũi thuốc em tiêm là đồng tiền mang cả mồ hôi, nước mắt và cả máu của bố mẹ em trộn lẫn trong đó. Từng ấy thời gian em bị bệnh là bố em phải đi làm thuê làm mướn khắp nơi, từ phụ hồ cho đến bốc vác… Thế rồi sức cùng lực kiệt, không thể tiếp tục chạy chữa cho em được nữa, bố mẹ em nuốt nước mắt đưa em về nhà đợi vay mượn thêm được tiền sẽ lại cố gắng chạy chữa cho con.
Gần 3 năm trôi qua, hơn 300 triệu chữa trị cho em, bệnh án thì cả chồng, cả tập, những món nợ cũng dày lên nhưng căn bệnh của em thì ngày càng nặng hơn, cơ thể đã không còn cử động được nữa, em chỉ có thể nằm một chỗ, tay chân co quắp, miệng không nói thành lời. Dù năm nay em đã 20 tuổi nhưng em chỉ nặng hơn 30 kg. Bao năm qua em cầm cự sự sống bằng những viên thuốc đắng ngắt và vài lưng bát cháo.
Em đang sống ở cái tuổi đẹp nhất của đời người, vậy mà số phận nghiệt ngã đã khiến những ngày tháng ấy bị vùi dập trong đớn đau, khốn khổ. Ước mơ làm cô giáo khi còn là một cô học trò khỏe mạnh đã không thành. Em để những trang vở của mình dang dở, cả những giấc mơ chưa kịp thực hiện đã vụt tắt.
Chị Nguyễn Thị Minh, mẹ của Trang tâm sự: “Trang là con đầu của gia đình. Vợ chồng tôi sinh được 3 con gái, thế nhưng cháu thứ hai đã bị chết đuối năm ngoái khi đang học lớp 10, còn đứa con gái út năm nay mới 7 tuổi thì cũng ốm quặt quẹo quanh năm. Nhìn con cái đau đớn, bệnh tật, phận làm cha làm mẹ mà bất lực không lo được cho con tôi đau lòng lắm. Nhiều đêm con đau đớn, rên la, tôi như chết đi từng khúc ruột. Giá mà ông trời bắt tôi có thể gánh thay bệnh tật cho con thì tôi cũng gánh....”.
Người mẹ ấy vừa nói, nước mắt vừa lã chã rơi trên khuôn mặt khắc khổ. Chị không nhớ được bao nhiêu đêm thức trắng vì con, không nhớ được bao nhiêu nước mắt rơi xuống, chị bảo với tôi rằng nếu mà nước mắt cạn được thì chắc chị đã cạn lâu rồi bởi khóc vì các con của chị.
“Một lần đưa con ra Hà Nội, có một vị bác sỹ cho gia đình biết căn bệnh của cháu tại bệnh viện Nhi Đồng I họ vẫn chữa được nhưng chi phí chữa trị vô cùng lớn, gia đình cũng đã mang cháu vào để hỏi nhưng cháu đã quá tuổi nên người ta không còn nhận nữa” - ánh mắt người mẹ bỗng sáng lên một tia hy vọng khi nói về điều này rằng con chị vẫn có thể có cơ hội để sống, rằng căn bệnh của con chị chưa thể nói là y học bó tay, nhưng rồi đôi mắt chị chùng xuống tôi hiểu khi cái ăn còn chạy từng bữa, thì việc có tiền chữa bệnh cho con với chị thật mơ hồ…
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về: 1. Anh Lương Văn Chiến: Thôn 7, làng Hữu Khánh, xã Hoằng Khánh, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa. 2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí. Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã) Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490 Email: quynhanai@dantri.com.vn Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau: * Tài khoản VNĐ tại VietComBank: * Tài khoản USD tại VietComBank: Account Number: 045 137 195 6482 Swift Code: BFTVVNVX Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank) * Tài khoản VNĐ tại VietinBank: * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội * Tài khoảnUSD tại Ngân hàng Quân đội (MB) Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Swift Code: MSCBVNVX Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK - MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam) 3. Văn phòng đại diện của báo: VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122 VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725 VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0974567567 VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269 |
Nguyễn Thùy - Duy Tuyên