1. Dòng sự kiện:
  2. Viện Y dược học dân tộc TPHCM

Đoạn trường đi... khám bệnh

Có bệnh thì phải cầu đến bác sĩ. Nhưng đến các bệnh viện, người bệnh lạc vào thế giới quá phức tạp như mê hồn trận với những xét nghiệm, kết quả chẩn đoán bệnh khác biệt giữa nơi này và nơi khác.

Sau khi khám sức khỏe định kỳ tại TT Y khoa Medic, đồng nghiệp của tôi bị phát hiện cao huyết áp, cholesterol tăng, men gan cũng tăng nhẹ. Mượn hồ sơ này, tôi bắt đầu hành trình vào mê hồn trận ở các bệnh viện (BV) tại TPHCM.

 

Xét nghiệm: Chẳng ai tin ai!

 

Thoạt tiên, tôi đến BV Đa khoa Vạn Hạnh. Tôi được hướng dẫn đóng 52.000 đồng tiền khám bệnh trước khi vào gặp bác sĩ. Tôi yêu cầu bác sĩ cho toa điều trị từ kết quả của Medic. Sau khi xem xét hồ sơ và đo mạch của tôi, bác sĩ liền cho một phiếu xét nghiệm và hẹn sau khi có kết quả thì quay lại để cho toa uống thuốc. Tôi phát hoảng khi nhìn vào phiếu thấy tổng cộng có đến 10 xét nghiệm sinh hóa được liệt kê, như: SGPT, SGOT, Triglyceride, Urea, Creatinin..., kèm theo là xét nghiệm miễn dịch Anti HCV. Tổng cộng tiền xét nghiệm lên đến 330.000 đồng.

 

Cũng bộ hồ sơ này, tôi sang BV Chợ Rẫy. Sau khi đóng 20.000 đồng tiền khám bệnh, tôi được tiếp cận với một nữ bác sĩ của Khoa Nội tổng quát. Liếc qua hồ sơ của tôi, bác sĩ liền cảnh cáo: “Sức khỏe thế này mà không lo điều trị, chờ tới bao giờ?!”. Tôi cho biết đã có các xét nghiệm của Medic, nhờ bác sĩ kê toa giùm. Bác sĩ lắc đầu, lại... liệt kê ra hàng loạt các loại xét nghiệm cần làm. Chỉ riêng xét nghiệm sinh hóa máu, tổng cộng có 18 loại mà bác sĩ đã yêu cầu tôi phải thực hiện 14 loại!

 

Chưa hết, tôi lại được yêu cầu xét nghiệm thêm 6 loại khác, từ nước tiểu, siêu âm bụng, đến đo điện tim... Điều kỳ lạ là trong hồ sơ bệnh của đồng nghiệp mà tôi mang theo, Medic đã thực hiện đầy đủ các loại xét nghiệm này. Tổng cộng các xét nghiệm tại BV Chợ Rẫy mất 250.000 đồng.

 

Trong khi đó, khi đến BV Bình Dân, bác sĩ Nguyễn Bá Minh Nhật khẳng định khi đọc hồ sơ tôi đưa: “Những xét nghiệm của Trung tâm Medic đã quá rõ ràng, chẳng có gì phải lo lắng!”. Bác sĩ Nhật cũng đã cho toa thuốc để tôi uống điều trị.

 

Chưa hài lòng, tôi lại tiếp tục sang BV Đại học Y Dược. Tại đây, tôi được hướng dẫn đóng tiền khám bệnh rồi lấy số, chờ khám tổng quát. Đã 16 giờ mà khu khám bệnh vẫn đông nghịt người, ước lượng gần cả ngàn bệnh nhân, trông ai cũng phờ phạc. Thấy vậy, tôi đành ra về.

 

Ông nói gà, bà nói vịt!

 

Hôm sau, tôi trực tiếp đi khám bệnh và có kết quả dở khóc dở cười: Hai lần khám, từ một người khỏe mạnh tôi đã trở thành người có bệnh!

 

Mới 6h15, tôi đã đến BV Đại học Y Dược để lấy số thứ tự sớm, song đã là số 442. Khi làm hồ sơ bệnh lý, dù không bị gì nhưng tôi vẫn ghi triệu chứng là xây xẩm, chóng mặt. Tôi được chỉ vào phòng khám thần kinh. Chờ đến hơn 9h, tôi được gọi vào khám. Sau khi hỏi triệu chứng, làm một vài thử nghiệm tại chỗ, bác sĩ kết luận: Tôi bị “đau đầu căng cơ, chóng mặt” và cho toa mua thuốc uống, hai tuần sau sẽ tái khám. Té ra, tôi phải chờ đợi suốt hơn 3 giờ mà khám chỉ trong vòng 5 phút. Toa thuốc của tôi có 3 loại, mua mất 250.000 đồng.

 

Để kiểm tra, tôi trở lại BV Bình Dân. Tôi được chỉ định vào phòng khám tổng quát. Chờ mòn mỏi mới được gọi vào phòng khám, song nhìn hoài chẳng thấy bác sĩ đâu. Vài người sốt ruột hỏi thì được chị điều dưỡng cho biết: “Bác sĩ sang bên kia đường một lát”. Hơn 20 phút sau, bác sĩ phụ trách phòng khám mới trở về, bắt đầu khám. Đến lượt mình, tôi tự nhủ phải trả lời cho đầy đủ các triệu chứng để bác sĩ chẩn đoán bệnh chính xác.

 

“Bị cái gì?”, bác sĩ hỏi. “Dạ, em bị xây xẩm, chóng mặt...”, tôi đáp. Vị bác sĩ không hỏi gì nữa, ghi vài dòng vào cuốn sổ khám bệnh của tôi và ném qua bàn chị điều dưỡng. Chị này cho biết tôi phải đi đóng tiền chụp X-quang xoang, có kết quả rồi quay lại khám tiếp. Mãi đến đầu giờ chiều tôi mới nhận được kết quả X-quang với kết luận: “Các xoang mặt sáng bình thường”. Sau khi xem kết quả, bác sĩ kết luận tôi bị viêm xoang và cho toa thuốc uống trong một tuần sẽ tái khám!

 

Khám cùng lượt với tôi có bà N.T.B, 72 tuổi, ở Tây Ninh, bị đờm ở cổ, nói chuyện và ăn uống đều khó khăn. “Tôi đã khám ở BV Tai-Mũi-Họng TP. Sau khi chụp X-quang xoang và nội soi thực quản, nơi này kết luận tôi bị “vướng họng kéo dài” và chuyển sang BV Bình Dân để chữa trị”, bà B. kể. Tại BV Bình Dân, bà B. lại được yêu cầu chụp X-quang và nội soi, dù đã đưa kết quả thực hiện bên BV Tai-Mũi-Họng. Sau khi có kết quả X-quang, bà B. trở lại phòng khám và được bác sĩ kết luận bị bệnh... dạ dày! “Tôi hỏi về cái cổ bị đờm thì bác sĩ im lặng, không nói gì”, vừa chuẩn bị đi về, bà B. vẫn chưa hết ngơ ngác...

 

Giá thuốc: Bệnh nhân lãnh đủ

 

Tại BV Da liễu TPHCM, chúng tôi tiếp cận với bệnh nhi H.D.P đang bị thủy đậu vừa được BV Đa khoa Tân Bình chuyển lên. Tuy chỉ là thủy đậu nhưng P. bị bộc phát toàn thân gây sốt cao. Tại đây, bác sĩ khám sơ và cho một toa thuốc tổng cộng 262.000 đồng. Cầm toa thuốc này, tôi mua tại một nhà thuốc ở quận 11 chưa đến 150.000 đồng!

 

Lý giải vấn đề này, dược sĩ phụ trách nhà thuốc nêu trên cho biết: “Bác sĩ đã cho toa những loại thuốc đắt tiền, trong khi còn nhiều loại thuốc khác có cùng công dụng nhưng rẻ hơn thì không cho. Chẳng hạn, thuốc Virless là một loại kháng sinh, giá 9.000 đồng/viên; trong khi Acyclovia cũng là kháng sinh tương tự, giá chỉ 4.000 đồng/viên.

 

Phổ biến nhất là loại thuốc giảm đau mà một số bác sĩ ở các BV kê toa là thuốc Nimotad của Ấn Độ, bán khoảng 80.000 đồng/hộp; trong khi thuốc Dologesic cùng công dụng cũng của Ấn Độ chỉ 24.000 đồng/hộp hoặc thuốc sản xuất trong nước chỉ khoảng 15.000 đồng/hộp.

 

Một dược sĩ đang làm trình dược viên cho biết: Các công ty dược phẩm tìm cách quan hệ với bác sĩ và nhà thuốc BV để đưa thuốc của đơn vị mình vào, dù thuốc này có cùng công dụng với các loại thuốc đang có mặt trên thị trường nhưng giá cao gấp nhiều lần. Khi bác sĩ kê toa và nhà thuốc bán những loại thuốc này thì nhận được hoa hồng của công ty phân phối thuốc, có khi lên đến 30% giá thuốc; còn công ty phân phối thì nâng giá thuốc để lấy lời từ bệnh nhân.

 

Theo Phạm Hồ - Thu Sương

Người lao động

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm