1. Dòng sự kiện:
  2. Viện Y dược học dân tộc TPHCM

Bé gái sống chung với vết thương lúc nhúc giòi gần 3 năm

(Dân trí) - Vết thương hoại tử lâu ngày, lại không có điều kiện chữa trị, chỉ đắp thuốc nam khiến vết hoại tử ngày càng ăn sâu. Vết thương không chỉ hoại tử, mưng mủ mà còn rất nhiều giòi sinh sống trong vết thương đó.

Vết thương hoại tử, mưng mủ và xuất hiện giòi.
Vết thương hoại tử, mưng mủ và xuất hiện giòi.

Bác sĩ Phan Bá Hải, Khoa Chấn thương Chỉnh hình (Bệnh viện Việt Đức) cho biết, nhìn vết thương khi cháu nhập viện, các bác sĩ cũng giật mình bởi thương tổn sâu, bị hoại tử đến mức bốc mùi hôi thối, có giòi nhưng điều khủng khiếp nhất là bệnh nhi này đã sống chung với cái chân đau hoại tử, sinh giòi đó đến gần 3 năm nay.

Bệnh nhân đặc biệt này là cháu Hảng Thị Dùa (9 tuổi dân tộc Mông ở xã Nam Khắc, huyện Mù Căng Chải, tỉnh Yên Bái).

Theo đó, chỉ từ một vết thương nhỏ dẫn đến rạn xương khi chơi đùa cách đây 3 năm (khi đó em Dùa mới 6 tuổi), vết thương ngày càng ăn sâu. Gia đình cũng phát hiện điều bất thường khi thấy chân con bốc mùi, mưng mủ, con lúc nào cũng ngây ngấy sốt… nhưng vì nhà nghèo, đường xá rừng núi đi lại khó khăn nên cũng không đưa đi khám. Bố mẹ bé Dùa chỉ lấy thuốc nam đắp trực tiếp lên vết thương và buộc lại bằng một chiếc giẻ.

Vết thương ngày càng hoại tử sâu hơn và đến khi được phát hiện thì bé Dùa đã phải sống chung với cái chân đau, hoại tử đến 3 năm trời. Việc phát hiện ca bệnh đặc biệt này cũng rất tình cờ, qua Tổ chức bảo tồn động vật hoang dã của Việt Nam khi các thành viên của Tổ chức này về địa phương công tác, tình cờ phát hiện trường hợp đặc biệt của cháu và động viên gia đình đưa bé đi khám bệnh.

Khi được đưa đến bệnh viện Việt Đức (Hà Nội), các bác sĩ chẩn đoán vết thương hoại tử vùng đùi, chảy mủ, bốc mùi hôi thối và có cả giòi tại vết thương. Kết quả khám cho thấy đùi trái bệnh nhi có vết thương hở rộng 5cm và sâu tới sát xương. Xương đùi viêm mủ mạn tính, có viêm xương chết tại thân xương đùi. Các bác sĩ đã phẫu thuật lấy xương chết và nạo tổ chức viêm để cứu sống chiếc chân trái cho cháu bé.
 
Chân cháu Dùa đã hồi phục sau phẫu thuật, nhưng việc co, duỗi còn khó khăn. Ảnh: Song Linh
Chân cháu Dùa đã hồi phục sau phẫu thuật, nhưng việc co, duỗi còn khó khăn. Ảnh: Song Linh

Bác sĩ Hải cho biết, đến chiều 7/3, sức khỏe bé Dùa đã dần ổn định và có thể sẽ được xuất viện trong một vài ngày tới. Tuy nhiên do xương viêm xương chết quá nhiều chân khiến chân bé Dùa rất khó khăn trong co duỗi, đi lại nên khoảng 3- 6 tháng tới cháu còn phải trải qua một đợt phẫu thuật can thiệp gối nữa mới hy vọng cải thiện được tình trạng vận động khớp gối cho cháu bé.

BS Hải cũng cho biết, việc chăm sóc bệnh nhi tại viện đều do thành viên của Tổ chức bảo tồn động vật hoang dã Việt Nam. Bởi gia đình bé không nói được tiếng kinh, khi đưa con đi khám bệnh, phải nhờ trưởng bản và một người anh họ đưa cháu bé về Hà Nội.

Chị Thúy Vinh (người đi theo chăm sóc cháu nhiều ngày nay) cho biết, gia cảnh bệnh nhi rất nghèo. Chi phí điều trị cho cháu bé được các thành viên trong đoàn kêu gọi để giúp đỡ cháu bé, tuy nhiên để có tiền lo liệu các chi phí sinh hoạt cho 2 người đi cùng và làm phiên dịch cho cháu Dùa thì bố mẹ cháu đã phải bán đi một mảnh ruộng để lấy 5 triệu lo chi phí ăn ở đi lại.

“Tôi rất vui vì bé đã qua nguy hiểm, dần ổn định. Nhưng cũng rất lo lắng vì sau khi xuất viện, chân bé chưa hồi phục, còn phải tiến hành một cuộc phẫu thuật sau 3 - 6 tháng nữa. Liệu bố mẹ có cho bé đi chữa trị, hay vì nghèo quá, bé sẽ lại phải sống chung với cái chân thương tật suốt đời”, chị Vinh lo lắng nói.

Tú Anh