Lãnh án vì nhập lậu "rác thải" công nghiệp
(Dân trí) - Trần Quốc Vương cùng đồng phạm đã nhập lậu "rác thải" công nghiệp thay bằng các loại máy móc công cụ đã qua sử dụng, sản xuất vào thập niên 1980 - 1990 như máy tiện, máy phay, máy ép nhựa...
Sau 2 ngày xét xử, chiều 30/9, TAND TPHCM đã tuyên phạt bị cáo Trần Quốc Vương (sinh năm 1977, ngụ Quận 10) mức án 7 năm tù về tội buôn lậu.
Cùng tội danh trên, các đồng phạm với Vương bị HĐXX tuyên phạt mức án 2 năm tù treo đến 4 năm tù giam.
Theo hồ sơ vụ án, sau khi thành lập công ty cổ phần xuất nhập khẩu Trần Lê Minh (trụ sở tại Quận 12), năm 2017, Trần Quốc Vương mua máy móc công cụ đã qua sử dụng, sản xuất vào thập niên 1980, 1990 gồm máy tiện, máy phay, máy ép nhựa… từ một người đàn ông Nhật Bản tên Makoto.
Theo thông tư số 23/2015/TT-BKHCN của Bộ Khoa học và Công nghệ về nhập khẩu máy móc, thiết bị, dây chuyền công nghệ đã qua sử dụng, mặt hàng này không đủ điều kiện nhập khẩu theo quy định do tuổi của thiết bị đã vượt quá 10 năm kể từ ngày sản xuất.
Dù biết rõ như vậy, nhưng Vương vẫn trực tiếp sử dụng pháp nhân công ty Trần Lê Minh và thuê Vũ Văn Dũng (sinh năm 1970, ngụ quận Bình Thạnh), Phạm Đình Huân (sinh năm 1981, ngụ Quận 9) dùng pháp nhân công ty trách nhiệm hữu hạn Gia Hưng, công ty trách nhiệm hữu hạn Long Bình, công ty trách nhiệm hữu hạn Ánh Dương, công ty trách nhiệm hữu hạn Khánh Huy lập giả hồ sơ (gồm hợp đồng ngoại thương, hóa đơn, danh sách hàng hóa...) để nhập số lượng lớn hàng hóa từ Nhật Bản về Việt Nam tiêu thụ. Theo đó, trên các tờ khai hàng hóa nhập khẩu đều ghi năm sản xuất các loại máy móc này là 2008.
Khi hàng về đến cảng Cát Lái, Dũng sẽ làm thủ tục nhập khẩu lô hàng và giao cho Vương tại kho chi nhánh công ty trách nhiệm hữu hạn Khánh Huy. Huân là người giúp sức cho Dũng trong việc làm giả hồ sơ và làm thủ tục mở tờ khai hải quan để nhập khẩu các lô hàng. Tổng giá trị hàng hóa mà Vương cùng đồng bọn nhập lậu tương đương 90 tỷ đồng.
Nguyễn Mộng Hùng (sinh năm 1968, ngụ Quận 12) là quản lý kho cho Vương. Thấy ông chủ nhập lậu máy móc công cụ đã qua sử dụng, Hùng cũng “ké” theo.
Với thủ đoạn tương tự, Hùng thuê Dương Minh Trường (sinh năm 1984, giám đốc công ty TNHH Minh Kỳ) sử dụng pháp nhân công ty trách nhiệm hữu hạn Minh Kỳ làm giả hồ sơ để nhập máy móc công cụ đã qua sử dụng. Lô hàng sau khi kiểm hóa được Trường đưa về kho chi nhánh công ty trách nhiệm hữu hạn Khánh Huy, giao cho Hùng tiêu thụ. Trường đã nhập cho Hùng 33 lô hàng với tổng số tiền thanh toán tương đương 5,1 tỷ đồng.
Tại phiên tòa, các bị cáo thừa nhận hành vi phạm tội như cáo trạng truy tố và đề nghị HĐXX xem xét lại nội dung vụ án để có mức án tương xướng với hành vi phạm tội.
Sau khi nghị án, HĐXX nhận định có đủ căn cứ xác định cáo trạng truy tố các bị cáo là đúng người, đúng tội, không oan sai. Trong vụ án này, bị cáo Vương là người cầm đầu, chủ mưu, chỉ đạo các bị cáo khác thực hiện hành vi trái pháp luật, các bị cáo còn lại thực hiện hành vi với vai trò đồng phạm giúp sức. Vì vậy, khi lượng hình, HĐXX phân hóa vai trò của các bị cáo để có mức án phù hợp với hành vi phạm tội của từng bị cáo.
HĐXX nhận định hành vi của các bị cáo là nguy hiểm cho xã hội tuy nhiên, gia đình có công với cách mạng, có nhiều đóng góp cho xã hội, đã khắc phục hậu quả. Từ đó, HĐXX quyết định tuyên phạt các bị cáo dưới khung hình phạt bị truy tố cũng đủ sức răn đe.
Một số bị cáo là nhân viên làm công ăn lương, không được hưởng lợi nên HĐXX cho rằng không cần thiết phải cách ly ra khỏi xã hội.
Bên cạnh đó, HĐXX buộc bị cáo Vương và một số bị cáo trong vụ án phải nộp lại số tiền thu lợi bất chính từ hành vi buôn lậu.