Bạn đọc viết:
Xin gửi lời cám ơn đến các thầy cô giáo của con tôi
(Dân trí) - Ngôi trường mà con trai tôi theo học rất chú trọng việc giáo dục đạo đức cho học sinh. Các con ngoài học văn hóa thì còn được tham gia rất nhiều phong trào có ý nghĩa. Thông qua các hoạt động, con ngày càng trưởng thành hơn về nhân cách.
Bữa nay đi học về, con trai tôi rất vui vẻ và hào hứng. Cháu xin phép mẹ được tặng lại tất cả số sách báo cũ của nhà cho thư viện trường. Vừa làm con vừa hát với điệu bộ rất vui. Nhìn con như thế, tôi hạnh phúc vô cùng.
Con trai tôi năm nay đang học lớp 5 một trường Tiểu học. Cháu ngoan và rất tích cực với các phong trào ở lớp, trường. Bất cứ phong trào nào phát động con cũng nhiệt tình hưởng ứng. Với con, được tham gia những việc làm có ý nghĩa thật vui và hạnh phúc.
Ngày trước tôi cũng ít quan tâm đến những việc làm của con. Tôi luôn nghĩ đó là những việc làm bình thường. Năm nào trường chả có các phong trào dành cho học sinh. Thế nhưng càng ngày tôi càng bị con cuốn vào những việc làm ý nghĩa. Trước khi tham gia, con thường nhắc nhở ý nghĩa phong trào cho mẹ biết. Nhiều lúc tôi còn giật mình trước những câu nói của con.
Thông thường tôi chỉ nhắc nhở con phải chăm ngoan, học giỏi. Rất ít khi tôi nhắc con tích cực tham gia các phong trào do trường phát động. Thật may, trường của con đã giúp tôi làm việc này. Càng ngày con càng biết sống nhân hậu và tình cảm. Nhìn con trưởng thành, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Ngôi trường mà con trai tôi theo học rất chú trọng việc giáo dục đạo đức cho học sinh. Các con ngoài học văn hóa thì còn được tham gia rất nhiều phong trào có ý nghĩa. Nào là nuôi heo đất giúp bạn nghèo, nào là chăm sóc các bà mẹ Việt Nam anh hùng. Rồi quét dọn nghĩa trang liệt sĩ... Thông qua các hoạt động, con ngày càng trưởng thành hơn về nhân cách.
Thầy hiệu trưởng trường con là một người hiền từ và rất nghiêm khắc. Trước mỗi phong trào, bao giờ thầy cũng giáo dục các con trước sân cờ. Thầy thường động viên các con tích cực tham gia. Và chính thầy bao giờ cũng là người tiên phong trước tiên. Chẳng hạn khi ủng hộ học sinh nghèo ăn Tết, thầy luôn là người làm trước. Sau đó thầy kêu gọi đến các thầy cô giáo và cuối cùng mới đến các em.
Có lần con còn kể mẹ nghe về buổi diễn thuyết rất hay của thầy khi mong muốn các con cùng đến thăm và động viên một số bà mẹ Việt Nam anh hùng trên địa bàn. Thầy đã nhấn mạnh đến sự hy sinh cao cả của các mẹ. Vì độc lập và tự do của Tổ quốc, các mẹ đã dâng hiến cả những người con yêu quý. Vì vậy nhiệm vụ của tất cả chúng ta là sống tốt và giúp đỡ, chăm sóc, động viên các mẹ những ngày cuối đời. Đây là đạo lý “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” của người Việt Nam chúng ta.
Thế đấy, từ những lời giáo dục của thầy mà con dần hiểu thêm ý nghĩa việc mình làm. Càng ngày con càng trưởng thành hơn. Khi gặp ai khó khăn, con luôn sẵn lòng giúp đỡ. Có thể con tôi không học hành giỏi giang xuất sắc. Thế nhưng con rất chăm ngoan và tình cảm. Nhìn con như vậy, tôi chẳng mong ước gì hơn.
Ngoài việc tặng truyện cũ cho thư viện, con còn xin mẹ hết những cuốn sách giáo khoa cũ cũng như ghế ngồi để tặng lại cho các bạn nghèo năm sau. Con bảo rằng trường mình còn rất nhiều bạn khó khăn. Nhiều bạn còn không có sách giáo khoa để học. Vì vậy tặng lại sách cho các em năm sau là việc làm cần thiết. Con muốn góp một phần nhỏ bé của mình để giúp đỡ các bạn có hoàn cảnh khó khăn.
Nghe con nói, tôi vô cùng hạnh phúc. Con trai mẹ đã lớn thật rồi. Một lần nữa, tôi xin gửi lới cám ơn đến các thầy cô giáo của con - những người đã giúp tôi dạy dỗ con nên người.
Có lẽ, việc giáo dục cho trẻ biết sống yêu thương và sẻ chia là điều hết sức cần thiết. Tất cả bắt đầu được rèn luyện từ nhỏ, từ những hành vi cá nhân đơn giản nhất. Từ đó mà hình thành tính cách và nhân cách của các em.
Loát Trần
(Tây Ninh)
Mọi thông tin, bài viết đóng góp cho chuyên mục Giáo dục, quý độc giả có thể gửi ban Giáo dục báo điện tử Dân trí theo địa chỉ email giaoduc@dantri.com.vn . Xin trân trọng cảm ơn!