Nỗi niềm của giáo viên dạy Văn khi chấm bài

(Dân trí) - Tối qua, tôi thật sự sốc khi nhận được tin nhắn của một phụ huynh: “Khi chấm Văn, cô căn cứ vào đâu vậy? Hay là cô chấm theo cảm tính chủ quan chủa mình. Năm ngoái điểm số môn Văn của con gái tôi rất cao. Vậy mà năm nay cháu chỉ đạt khá”. Phụ huynh này mong tôi xem lại bài viết để cháu đỡ bị thiệt thòi.

Tôi là một cô giáo dạy Văn cấp 2. Nhiều năm nay tôi được phân công dạy lớp 9. Đây là học sinh cuối cấp nên chúng tôi giảng dạy thường khá vất vả. Các em không chỉ học để có kiến thức mà còn học để trải qua kì thi tuyển sinh lớp 10 gay go, ác liệt. Vì thế, khi chấm bài, tôi thường chấm kĩ và khó hơn những khối khác. 

Ai đã từng giảng dạy học sinh cuối cấp thì biết. Nhất là ba phân môn thi tuyển 10. Nhiều khi chúng tôi cũng rất áp lực. Nếu chấm dễ, trò thường mắc bệnh ảo tưởng rồi lơ là trong học tập. Mà chấm khó thì phụ huynh thường giận dỗi, tỏ ý không bằng lòng. Thậm chí là thưa kiện lên tới Ban giám hiệu nhà trường.

Những ngày ngày, cô trò chúng tôi đang chạy nước rút với kì thi học kì 1. Giáo viên chúng tôi vừa tích cực ôn tập cho các em, vừa phải hoàn thành chấm những bài kiểm tra theo định kì. Vì thế, thỉnh thoảng, tôi lại nhận được những cuộc điện thoại thắc mắc về điểm số của học trò.

Thực tế, mỗi khi chấm bài, bao giờ tôi cũng phê rõ ràng cho các em. Rồi ngày trả bài thì sửa chung và riêng rất chi tiết. Trò nào thắc mắc về điểm số tôi đề giải đáp rõ ràng cho các em trước lớp rồi. Thế nhưng lạ một điều là toàn phụ huynh điện thoại, thắc mắc về điểm số chứ không phải học sinh. Phụ huynh cứ lo lắng, thấp thỏm nếu con không đạt loại giỏi. Thế là họ muốn giáo viên xem lại bài cho các cháu. Nhiều người sau khi tôi giải thích xong vẫn còn hậm hực thắc mắc: “Vậy cô căn cứ vào đâu để chấm Văn. Liệu cô chấm như thế có quá khắt khe với các trò không?”.

Bản thân tôi ra trường và đi dạy đã 20 năm. Tôi có thể khẳng định mình là người chấm bài công tâm và khách quan. Khi ra đề, bao giờ tôi cũng thiết kế ma trận và điểm số khá rõ ràng. Bài làm của học sinh được phân loại theo các dạng: nhận biết, thông hiểu, vận dụng và vận dụng cao. Đặc biệt khi chấm Văn, tôi rất dị ứng với kiểu bài sao chép văn mẫu. Có thể nói, chấm Văn không chính xác như chấm Toán, nhưng người giáo viên dạy Văn, khi đọc sẽ biết bài nào có chất Văn ngay. Nhiều em viết dài, nhưng cách hành văn khô, chưa có cảm xúc. Câu từ đôi lúc sắp xếp còn lộn xộn... Chính vì thế mà điểm số của các em chưa được cao.

Thực tế bây giờ có một bộ phận phụ huynh rất cuồng về điểm số của con. Điều họ cần không phải là chất lượng học tập thực sự của các con. Chỉ thấy con điểm số thấp một chút là phụ huynh lo lắng ngay. Điều họ lo sợ nhất vẫn là làm sao để con đạt được học sinh giỏi. Vì thế, mỗi mùa thi về, những người thầy như chúng tôi thường bị những áp lực vô hình của phụ huynh mang đến. Nhiều khi chính tôi bị stress vì những câu nói tổn thương của các bậc phụ huynh.

Một chị bạn đồng nghiệp của tôi cũng là giáo viên dạy Văn đã trút bầu tâm sự rằng: “Dạy Văn đã khó, chấm Văn còn khó hơn. Mùa thi về, chị rất sợ phải nghe điện thoại. Điều chị ngại nhất vẫn là bạn bè, người quen nhờ vả nâng điểm số cho trò. Ai cũng cho rằng môn Văn thôi mà. Cho điểm thế nào mà chẳng được. Khó quá để làm gì cơ chứ?”. Đã không ít lần chị bị giận dỗi, bị chê trách là cứng nhắc khi nhất quyết không nâng điểm số cho trò. Buồn và chán nhưng chị vẫn không làm trái được lương tâm của người thầy.

Một mùa thi nữa lại về. Rất mong các bậc phụ huynh hiểu cho nỗi lòng của những giáo viên chúng tôi. Xin đừng quan trọng quá về điểm số của các con. 

Loát Trần

(Tây Ninh)

Mọi thông tin, bài viết đóng góp cho chuyên mục Giáo dục, quý độc giả có thể gửi ban Giáo dục báo điện tử Dân trí theo địa chỉ email giaoduc@dantri.com.vn.  

Xin trân trọng cảm ơn!