Bình Dương:

Tòa cấp sơ thẩm bị nguyên đơn “tố” xử…“chui”

(Dân trí) - Một vụ tranh chấp di sản thừa kế vừa xảy ra tại Bình Dương đang gây xôn xao dư luận khi Tòa án cấp sơ thẩm bị nguyên đơn “tố” xử “chui” và bỏ qua tính kế thừa.

Bà Nguyễn Thị Phạm Minh (56 tuổi, trú tại tổ 4, ấp Hóa Nhựt, xã Tân Vĩnh Hiệp, thị xã Tân Uyên, tỉnh Bình Dương), nguyên đơn trong vụ án tranh chấp di sản thừa kế cho rằng, trong những ngày bà Minh đi chăm sóc chồng là ông Huỳnh Văn Điệp bị ốm nặng, phải điều trị tại bệnh viện ở TP. Hồ Chí Minh, thì ở nhà, TAND thị xã Tân Uyên liên tục tống đạt giấy triệu tập bà Minh lên Tòa để giải quyết vụ án.

Trong khi bà Minh không có mặt ở nhà, không nhận được giấy triệu tập… thì TAND thị xã Tân Uyên đã vội vàng ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án. Trong vụ án tranh chấp di sản thừa kế này tài sản là gần 12.000m2 đất nông nghiệp và 1.600m2 đất thổ cư giữa bà Minh và ông Nguyễn Kim Sang (58 tuổi, anh trai bà Minh). Dù là tài sản được bố mẹ để lại, nhưng ông Sang chỉ chia cho bà Minh một phần nhỏ nên dẫn đến việc tranh chấp di sản thừa kế.

Một trong số diện tích đất đang xảy ra tranh chấp di sản thừa
kế giữa bà Minh với anh trai mình
Một trong số diện tích đất đang xảy ra tranh chấp di sản thừa kế giữa bà Minh với anh trai mình

Do vậy, năm 2012, bà Minh đã làm đơn khởi kiện người trai ra TAND huyện Tân Uyên, yêu cầu được chia thừa kế đối với 2 khu đất thổ cư và nông nghiệp cùng với số tiền ông Sang đã bán đất trước đó.  Ngày 25/2/2014, TAND huyện Tân Uyên đã có Quyết định số 25/2014/QĐST-DS đưa vụ án nói trên ra xét xử nhưng bà Minh đã có đơn xin hoãn, được HĐXX chấp thuận mở vào ngày 3/4/2014. Tuy nhiên, đến ngày 3/4/2014, HĐXX lại ra quyết định hoãn phiên Tòa với lý do: ngày 1/4/2014, huyện Tân Uyên vừa được chia tách thành thị xã Tân Uyên và huyện Bắc Tân Uyên.

Ngày 18/4/2014, trong khi quyết định đưa vụ án ra xét xử của TAND huyện Tân Uyên vẫn còn hiệu lực, do chia tách địa giới hành chính nên phải hoãn phiên Tòa, thì TAND thị xã Tân Uyên lại ra Thông báo số 161/2014/TBTLST-DS, thụ lý vụ án nói trên - vụ án mà TAND huyện Tân Uyên đang giải quyết và đã có quyết định đưa ra xét xử. Sau đó, TAND thị xã Tân Uyên đã tống đạt giấy triệu tập cho bà Minh đến Tòa để giải quyết. Tuy nhiên, kể cả thông báo thụ lý vụ án và các giấy triệu tập của Tòa bà Minh đều không nhận được vì trong thời gian này bà Minh đang chăm sóc chồng tại bệnh viện ở TP. Hồ Chí Minh.

Ngày 18/6/2014, rất chóng vánh, TAND thị xã Tân Uyên đã ra Quyết định số 33/2014/QĐST-DS đình chỉ giải quyết vụ án nói trên với lý do: Tòa án đã tống đạt thông báo thụ lý vụ án và giấy triệu tập hợp lệ cho nguyên đơn tham gia hòa giải 3 lần nhưng nguyên đơn đều vắng mặt không có lý do.

Quá bất ngờ với quyết định đình chỉ giải quyết vụ án của TAND thị xã Tân Uyên, bà Minh đã có đơn kháng cáo gửi TAND tỉnh Bình Dương.

Ngày 18/9/2014, TAND tỉnh Bình Dương có Quyết định số 22/2014/QĐ-PT, giải quyết việc kháng cáo đối với quyết định đình chỉ giải quyết vụ án. Mặc dù, bà Minh đã cung cấp cho Tòa các biên lai thu tiền phí, lệ phí của bệnh viện, chứng minh rằng bà liên tục vắng mặt ở nhà trong thời gian TAND thị xã Tân Uyên thụ lý và giải quyết vụ án nhưng HĐXX cấp phúc thẩm cho rằng: “Trong hồ sơ vụ án thể hiện các văn bản tố tụng đã được Tòa án cấp sơ thẩm niêm yết đúng theo quy định của pháp luật”. Theo đó, sẽ không chấp nhận đơn kháng cáo của bà Minh.

Theo ông Ngô Văn Minh - người người ký Quyết định số 22/2014/QĐ-PT cho hay: Hiện quyết định của Tòa phúc thẩm đã có hiệu lực pháp luật nên không ai có quyền thay đổi, kể cả chúng tôi là người ký, ngay sau khi ký nếu phát hiện mình ký sai cũng không có quyền sửa chữa. “Chỉ có Tòa án cấp trên mới có quyền thay đổi, hủy bỏ quyết định của Tòa án cấp dưới. Trong vụ án này, mặc dù quyết định phúc thẩm đã có hiệu lực pháp luật nhưng  bà Minh vẫn có quyền khiếu nại lên TAND Tối cao. Điều quan trọng ở đây là HĐXX phúc thẩm không triệt tiêu quyền lợi của các đương sự. Vì vậy, bà Minh vẫn có quyền khiếu nại” - Ông Minh khẳng định.

Khi được hỏi về tính kế thừa các công việc trong quá trình giải quyết vụ án nếu bị chia tách địa giới hành chính và việc TAND thị xã Tân Uyên ra thông báo thụ lý vụ án khi mà vụ án này đang TAND huyện Tân Uyên (cũ) giải quyết và đã có quyết định đưa ra xét xử như vậy có đúng hay không? Ông Minh từ chối trả lời và cho rằng điều này thuộc về TAND thị xã Tân Uyên!

Liên quan đến vụ việc này, bà Minh cho biết, việc TAND thị xã Tân Uyên giải quyết “chui” như vậy nhằm mục đích gì? cùng với việc TAND tỉnh Bình Dương không chấp nhận đơn kháng cáo tôi đã gây thiệt hại tới quyền lợi của gia đình tôi. Tôi sẽ làm đơn khiếu nại quyết định của TAND tỉnh Bình Dương lên TAND Tối cao.

Trung Kiên