Bài 2:
Hà Nội: “Rất rõ dấu hiệu tội phạm trong vụ phó chủ tịch xã xác nhận “ma”"
(Dân trí) - “Để lấy được tiền thông qua hợp đồng vay, Luyến đã dùng thủ đoạn gian dối là làm giả chữ ký và nội dung Giấy tờ ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt đất. Sau đó, Luyến móc nối với người có thẩm quyền của UBND xã Liên Mạc để được chính quyền xã đóng dấu xác nhận vào Giấy ủy quyền này để tạo lòng tin vay tiền. Đó rõ ràng là dấu hiệu tội phạm”, luật sư Trần Anh Dũng phân tích.
Liên quan đến vụ việc, anh Lưu Quý Trường (SN 1976), trú tại Phố Yên - Tiền Phong - Mê Linh (Hà Nội) kêu cứu cho biết gia đình anh đang rơi vào cảnh “tán gia bại sản” do bị lừa mất 650 triệu đồng bằng một thoả thuận vay mượn dựa trên tấm giấy uỷ quyền “ma” được chính ông Trần Văn Toản - Phó Chủ tịch UBND xã Liên Mạc ký xác nhận chứng thực.
Theo đó, ông Nguyễn Văn Tường trú tại Liên Mạc - Mê Linh (Hà Nội) chết năm 2007. Điều kỳ lạ là năm 2011, một tấm giấy ủy quyền sử dụng thửa đất 522 m2 lại có tên ông ký cùng xác nhận đóng dấu đỏ của Phó chủ tịch UBND xã Liên Mạc. Và người được uỷ quyền là vợ chồng ông Nguyễn Văn Luyến và Nguyễn Thị Thích dễ dàng đi giao dịch vay được 650 triệu rồi chây ì không trả.
Sau khi làm đơn tố cáo ra Công an huyện Mê Linh, ngày 28/5/2015, anh Trường nhận được Thông báo về việc không khởi tố vụ án hình sự số 325/TB-CQĐT ngày 17/4/2015 do Phó Thủ trưởng Cơ quan CSĐT CA huyện Mê Linh - Thượng tá Nguyễn Ngọc Anh ký với kết luận không xác định được dấu hiệu tội phạm trong vụ án.
Tuy nhiên, trao đổi với PV Dân trí, luật sư Trần Anh Dũng - Công ty luật Đại Phúc (Đoàn luật sư TP Hà Nội) đã có những phân tích vụ việc dưới góc độ pháp lý:
“Theo nội dung vụ việc mà ông Lưu Quý Trường cung cấp và tài liệu có trong hồ sơ: Ngày 22/9/2011 vợ chồng ông Nguyễn Văn Luyến bà Nguyễn Thị Thích tới gặp ông Trường để vay tiền. Để làm tin, vợ chồng ông Luyến mang theo 01 Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số X479235 do UBND huyện Mê Linh cấp cho ông Nguyễn Văn Tường ngày 15/12/2003 và Giấy ủy quyền lập ngày 29/6/2011 có nội dung ông Nguyễn Văn Tường ủy quyền cho ông Nguyễn Văn Luyến được toàn quyền sử dụng, bán, tặng hoặc thế chấp (Quản lý, sử dụng, định đoạt) 522m2 đất tại Khu 3 Xa Mạc, Liên Mạc, Mê Linh, Hà Nội mà cơ quan có thẩm quyền đã cấp cho ông Tường theo Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất nói trên. Giấy ủy quyền được Phó chủ tịch UBND xã Liên Mạc là ông Trần Văn Toản ký tên, đóng dấu xác nhận chữ ký các bên giao dịch.
Tin tưởng vợ chồng ông Luyến có tài sản đảm bảo để bảo đảm để trả nợ, ông Trường đã đồng ý cho vợ chồng ông Luyến vay số tiền 650 triệu đồng trong thời hạn một tháng (từ ngày 22/9/2011 đến ngày 22/10/2011). Sau khi giao tiền cho vợ chồng ông Luyến, ông Trường đã giữ lại bản chính Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số X479235 cùng bản gốc Giấy ủy quyền nói trên.
Đến hời hạn trả nợ, ông Trường tới gặp vợ chồng ông Luyến yêu cầu trả nợ nhưng vợ chồng ông Luyến trả lời là không có tiền và hẹn sang tháng 11/2011 sẽ trả. Tuy nhiên, quá thời hạn nói trên vợ chồng ông Luyến vẫn không trả tiền cho ông Trường.
Sau khi xác minh các thông tin, ông Trường không khỏi hoảng hốt khi biết hoàn toàn không có việc ông Nguyễn Văn Tường ủy quyền cho ông Nguyễn Văn Luyến được quản lý, sử dụng, định đoạt 522m2 đất tại Khu 3 Xa Mạc, Liên Mạc, Mê Linh, Hà Nội. Giấy ủy quyền có xác nhận của Phó chủ tịch xã mà vợ chồng ông Luyến cung cấp cho ông Trường để chứng minh khả năng trả nợ của mình là Giấy tờ đã được làm giả chữ ký của ông Tường (Giấy lập năm 2011 nhưng thực tế ông Tường đã chết từ năm 2007 nên không thể có việc ông Tường lập Giấy ủy quyền cho ông Luyến được quản lý, sử dụng định đoạt quyền sử dụng đất), nội dung ủy quyền không có thật.
Như vậy là vợ chồng ông Luyến đã lừa ông Trường? Vậy hành vi này của vợ chồng ông Luyến có phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản quy định tại Điều 139 Bộ luật hình sự không?”.
Theo luật sư Dũng, quy định tại Điều 139 Bộ luật hình sự thì tội phạm lừa đảo chiếm đoạt tài sản gồm có hai hành vi khác nhau. Đó là hành vi lừa dối và hành vi chiếm đoạt. Giữa hai hành vi này có môi quan hệ chặt chẽ với nhau. Hành vi lừa dối là điều kiện để hành vi chiếm đoạt có thể xảy ra, còn hành vi chiếm đoạt là mục đích và là kết quả của hành vi lừa dối.
Hành vi lừa dối được hiểu là hành vi cố ý đưa ra thông tin không đúng sự thật (thông tin giả) và người phạm tội biết đó là thông tin giả nhưng mong muốn người khác tin đó là sự thật. Hành vi lừa dối có thể được thực hiện qua lời nói, xuất trình những giấy tờ sai sự thật….
Trong vụ việc này để lấy được tiền thông qua hợp đồng vay, ông Luyến đã dùng thủ đoạn gian dối đó là làm giả chữ ký của ông Nguyễn Văn Tường và nội dung Giấy tờ ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt đất. Không những vậy ông Luyến bằng cách nào đó đã móc nối với người có thẩm quyền của UBND xã Liên Mạc để được chính quyền xã đóng dấu xác nhận vào Giấy ủy quyền này, từ đó khiến ông Trường tin rằng Giấy ủy quyền này là thật.
“Hành vi của ông Luyến có đầy đủ dấu hiệu cấu thành tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, cụ thể:
Hành vi gian dối: Rõ ràng ông Luyến không phải là chủ sử dụng của 522m2 và cũng không được chủ sử dụng hợp pháp của mảnh đất này ủy quyền cho quản lý, sử dụng, định đoạt. Để đạt được mục đích lấy được tiền thông qua hợp đồng vay, ông Luyến đã làm giả nội dung Giấy ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng đất và sử dụng phương thức bất hợp pháp nào đó để có được xác nhận của Phó chủ tịch UBND xã Liên Mặc nhằm mục đích lừa ông Trường. Ông Luyến hoàn toàn biết rằng nếu không làm như vậy thì vợ chồng ông sẽ không lấy được tiền của ông Trường thông qua hợp đồng vay nữa.
Hành vi chiếm đoạt: Do lừa được ông Trường tin vào nội dung không đúng sự thật trong Giấy ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng đất nên vợ chồng ông Luyến đã đạt được mục đích lấy tiền thông qua hợp đồng vay tài sản với ông Trường. Đến khi ông Trường giao tiền cho vợ chồng ông Luyến và vợ chồng Luyến nhận tiền từ ông Trường là tội phạm đã hoàn thành.
Tình tiết vợ chồng ông Luyến cam kết trả nợ: Sau khi bị phát giác hành vi lừa đảo vợ chồng ông Luyến cam kết sẽ trả lại tài sản cho anh Trường. Nhưng theo tôi, pháp luật không thể căn cứ vào lời cam kết này của vợ chồng ông Luyến để khẳng định vợ chồng ông Luyến không có mục đích chiếm đoạt tài sản của ông Trường. Bởi trên thực tế, bằng thủ đoạn gian dối nói trên, vợ chồng ông Luyến đã và vẫn đang chiếm đoạt trái pháp luật tài sản của ông Trường. Việc vợ chồng ông Luyến hứa hẹn, cam kết trả lại tiền cho ông Trường chỉ là hành vi nhằm trối tội mà thôi.
Từ những phân tích trên, theo tôi, hành vi và thủ đoạn của vợ chồng ông Luyến và những người có liên quan trong việc làm giả nội dung Giấy ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng đất để lừa lấy tiền thông qua hợp đồng vay tài sản là rất tinh vi, hành vi của vợ chồng ông Luyến có đầy đủ dấu hiệu cấu thành tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản theo quy định tại điều 139 Bộ luật hình sự.
Vậy nên, để tránh bỏ lọt tội phạm các cơ quan chức năng cần phân tích một cách kỹ lưỡng hành vi, động cơ, mục đích của vợ chồng ông Luyến cùng các yếu tố cấu thành tội phạm mà pháp luật đã quy định, xem xét khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can đối với vợ chồng ông Luyến và những người liên quan để điều tra, xét xử theo trình tự, thủ tục luật định”, luật sư Dũng phân tích.
Với trách nhiệm xác nhận “ma” trong vụ việc, trách nhiệm của ông Trần Văn Toản - Phó chủ tịch UBND xã Liên Mạc đến đâu? Luật sư Dũng nhận định: “Việc ông Trần Văn Toản sử dụng con dấu của cơ quan nhà nước xác nhận vào Giấy ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng đất cho ông Luyến cần phải được điều tra làm rõ nguyên nhân, động cơ mục đích của ông Toản để có biện pháp xử lý theo quy định của pháp luật. Trường hợp ông Toản có sự trao đổi, bàn bạc với ông Luyến để ngụy tạo Giấy ủy quyền quản lý, sử dụng, định đoạt quyền sử dụng đất để dùng vào mục đích lừa lấy tiền của ông Trường thông qua Hợp đồng vay nói trên thì cần phải bị khởi tố để điều tra với tư cách là đồng phạm với vợ chồng ông Luyến trong tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Dân trí sẽ tiếp tục thông tin vụ việc đến bạn đọc.
Anh Thế