Số cây xanh bị chặt hàng năm ở Huế chỉ đếm trên đầu ngón tay
(Dân trí) - Chia sẻ trước kế hoạch đốn hạ 6.700 cây xanh trong thành phố của Hà Nội, mà nay UBND TP này đã tạm dừng để xem xét, nghiên cứu lại, ông Nguyễn Cẩn, Giám đốc Công viên Cây xanh thành phố Huế khẳng định, người ta hoàn toàn có thể chọn phương án khác để bảo tồn giá trị của cây xanh trong thành phố, đơn giản cây xanh là một tài sản vô giá. .
“Ông có thể cho biết các giá trị đó là gì ?
Ở Huế hiện có khoảng 63.000 cây xanh với chừng 60 chủng loại khác nhau, đó là những cây thuộc sự quản lý của chính quyền, không tính cây xanh nằm trong khuôn viên nhà dân. Tính trung bình đầu người thì mỗi người dân Huế được thụ hưởng khoảng 12,7m2 cây xanh.
Huế là thành phố di sản, nên nhiều cây xanh của Huế cũng được chúng tôi gọi là cây di sản, vì giá trị văn hóa, lịch sử, tuổi đời của chính cây đó để lại xuyên suốt quá trình lịch sử. Huế hiện có một cây được công nhận là cây di sản là cây bao báp ở đường Mai Thúc Loan, và chúng tôi cũng đang đệ trình công nhận cây di sản với một số cây nữa như cây hoa gạo ở góc đường Lê Duẫn, đối diện cầu Dã Viên; cây ngọc lan có đường kính hơn 1m ở nhà vườn Thủy Xuân, cây vàng anh ở khu vực Phu Văn Lâu, cây ngô đồng trong Đại Nội…
Rất dễ nhìn thấy trên mỗi cây xanh của Huế đều được đánh số và gọi tên, việc này Huế đã triển khai từ năm nào ?
Huế năm nào cũng gánh ít nhất một, hai trận bão. Có những trận bão to như năm 1985, năm 1999, rất nhiều cây xanh đã bị đổ, buộc chúng tôi phải đốn hạ và thay thế cây khác. Trường hợp bất khả kháng thì chúng tôi mới phải đốn hạ và thay thế cây khác, còn nếu vẫn giữ được thì chúng tôi tìm mọi cách để gìn giữ. Nên nhớ rằng, mỗi cây cổ thụ là vô giá, hủy hoại nó là một sự mất mát lớn không gì bù đắp được. Tôi có xem một số cây ở Hà Nội bị đốn hạ, và tôi cảm thấy rất tiếc, vì đó là những cây lẽ ra không nên đốn hạ, thậm chí phải bảo tồn bằng mọi giá. Chỉ tiếc là, trong vấn đề này tùy quan điểm vào mỗi chính quyền thành phố, và quan trọng nhất là khi ứng xử với cây xanh người ta đặt tiêu chí gì lên đầu, có muốn giữ hay không mà thôi.
Ông đánh giá ra sao nếu Hà Nội vẫn quyết tâm chặt 6.700 cây xanh và thay thế những cây khác ?
Ở Huế, không ai chặt cây xanh như vậy, triệt hạ hàng loạt như vậy. Nói thật để đốn hạ một cây xanh ở Huế phải qua rất nhiều quy trình. Trung tâm của chúng tôi chỉ có nhiệm vụ chăm sóc, bảo dưỡng cây xanh, còn việc chặt hạ phải do quyết định từ UBND thành phố. Đầu tiên là Trung tâm Công viên cây xanh phải khảo sát thực tế, tìm ra nguyên nhân cụ thể đối với việc cần phải loại bỏ cây đó, như do bão làm gãy đổ, do sâu bệnh, mục ruỗng hoặc do phải cải tạo đường xá… Từ tờ trình của Trung tâm thì UBND thành phố mới thành lập hội đồng, gồm Phòng Quản lý đô thị, Phòng Tài chính Quy hoạch và Trung tâm Công viên cây xanh để thực hiện công việc đốn hạ này.
Sở dĩ chúng tôi rất ít phải đốn hạ cây xanh, là vì công tác chăm sóc cây được làm bằng một quy trình tỷ mỷ, cẩn thận, đầy đủ các yếu tố khoa học, kỹ thuật trong công tác này, từ việc cắt tán, hạ độ cao cho những cây có khả năng cao bị gãy đổ, bật gốc trong mùa mưa bão cho đến việc phun thuốc phòng trừ sâu bệnh, làm cỏ xung quanh gốc, quét vôi quanh gốc
Trong 60 chủng loại cây ở Huế, có các cây ngoại lai nào được đưa về trồng không, thưa ông ?
Có, như cây bao báp ở địa chỉ Mai Thúc Loan là có nguồn gốc ở Châu Phi, hoặc cây Cầu vồng được lấy từ Hawait về trồng. Nhưng đó chỉ là hạn hữu, chiếm con số cực ít, bởi chúng tôi luôn cố gắng gìn giữ những chủng loại cây đã quá quen thuộc với con đường, vì thế mà người Huế dù đi xa bao nhiêu năm về vẫn thấy sự thân thuộc ở mỗi góc phố, mỗi con đường.