Người mở đường Hồ Chí Minh trên biển cho đoàn tàu không số
(Dân trí) - Giữa vòng vây bom đạn của địch, nhưng ngày 1/6/1961, sáu chiến sĩ vẫn lên “thuyền đánh cá” từ Bến Tre vượt hàng nghìn km tìm đường ra Bắc mở đường mòn Hồ Chí Minh trên biển. Sau ngày đó, hàng ngàn tấn vũ khí được chuyển vào Nam trên những chiến tàu không số.
Thiếu tá Nguyễn Văn Đức - 70 tuổi - quê Bến Tre, ôn lại những kỷ niệm từ ngày đầu cùng đồng đội mở đường mòn Hồ Chí Minh trên biển. Ông cho biết, trong 14 năm làm hoa tiêu trên những chuyến tàu không số, đoàn thủy thủ của ông đã hoàn thành 14 chuyến, chở gần 1.000 tấn vũ khí vào Nam.
Tìm đường
Từ những băn khoăn đó, đến đầu năm 1961, Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương lệnh cho các tỉnh ven biển đồng bằng sông Cửu Long như: Bến Tre, Trà Vinh, Cà Mau… phải vừa nghiên cứu và chuẩn bị thuyền vượt biển ra hậu phương chở vũ khí vào chiến đấu. “Bảo đảm chắc thắng, lãnh đạo chỉ chọn thủy thủ là người trong quân giải phóng ở địa phương. Những người này đi lại không say sóng, gan dạ, kiên cường trước họng súng của địch giữa biển Đông”, Thiếu tá Đức cho biết tiêu chí lựa chọn thủy thủ đoàn tàu không số đầu tiên.
Quyết định táo bạo được mở ra trong những ngày gian khó nên trang thiết bị của những chiến sĩ trên đoàn tàu không số rất nghèo nàn. Phương tiện đi ra hậu phương là những chiếc thuyền đánh cá mua lại của người dân. Đi lại trên biển với danh nghĩa là tàu đánh cá nên những con tàu không số đầu tiên được trang bị đầy đủ ngư cụ.
Biết an toàn, đoàn ông Đức cho thuyền tấp vào Kỳ Anh (Hà Tĩnh) và bị bộ đội của ta bắt giam lỏng ở nhà dân. “Lúc đó phải tuyệt đối giữ bí mật con đường trên biển nên chúng tôi không nói với bất cứ ai nhiệm vụ của mình mà chỉ nhất quán là ngư dân bị lạc. Ngoài ra, chúng tôi cũng đòi gặp lãnh đạo cấp cao ở Hà Nội nên họ đã vào đón chúng tôi”, ông Đức nhớ lại.
Quyết tử cho những chuyến tàu không số
Ông Đức cho biết, trên biển Đoàn tàu không số luôn phải đối đầu với hàng trăm chiếc tàu có cả tàu sân bay của hạm đội 7 Mỹ; hải quân ngụy; máy bay trinh sát; và cả vệ tinh do thám của Mỹ. “Đi trên biển, đầu không đội trời, chân không đạp đất, mình chỉ có một cái tàu lẻ loi đơn độc, do vậy đòi hỏi tinh thần, trách nhiệm của người cán bộ chỉ huy tàu thật tỉnh táo vào thông minh, nếu sơ sảy là bị đánh”, ông Đức nói về tinh thần của những chiến sĩ đoàn tàu không số.
Sau trận chiến đó, những chiến sĩ trên tàu không số được chính chị Đặng Thùy Trâm chăm sóc. “Anh em chúng tôi được chính chị Trâm cứu chữa. Sau 35 ngày tất cả bình phục lại ngược đường Trường Sơn ra Bắc viết tiếp hành trình đường Hồ Chí Minh trên biển”, ông Đức cho biết.
Hành trình trên tàu không số của ông Đức và đồng đội rất nhiều lần gặp địch trên biển. Tuy nhiên, tinh thần “không sợ chết mà chỉ sợ không hoàn thành nhiệm vụ” đã giúp những chiến sĩ trên đoàn tàu không số vượt qua khó khăn. “Trong 14 năm tôi cùng anh em chở 24 chuyến tàu. Trong đó thành công 14 chuyến, vũ khí được giao tận tay quân giải phóng; 10 chuyến còn lại phải quay lại vì gặp sự cản trở của địch”, ông Đức cho hay.
Quang Phong