Thư gửi bố chồng

(Dân trí) - Ngày trước, lúc mẹ còn, bố mẹ hay gửi thư cho nhau. Những lá thư tràn ngập yêu thương bố giữ mãi đến tận bây giờ. Hôm nay con dâu mạnh dạn viết thư cho bố, là những điều con ấp ủ từ lâu, nhưng chưa đủ dũng cảm để nói ra với bố.

 
Thư gửi bố chồng


Bố ạ, ngày đầu tiên nhà con đưa con về ra mắt bố mẹ, nhìn gia cảnh, thực tình con cũng nản. Mẹ bị tai biến nằm một chỗ, mọi việc trong nhà đều một tay bố lo, cơm nước, nội trợ. Hôm nào bố phải dạy mười hai tiết ở trường, con lại được bố nhờ sang giúp mẹ.

 

Mẹ mất được tròn ba năm, con về làm dâu nhà mình. Bạn bè bảo con “sướng nhé, không có mẹ chồng”. Con về chưa tròn tháng thì tết.5h sáng mồng một, bố gọi con dậy làm cơm cúng, vừa buồn ngủ, vừa bực mình, con vụng về làm hỏng hết cái nọ cái kia. Bố nhẹ nhàng kiên nhẫn dạy con làm từng thứ, từng thứ một. Để rồi bây giờ nhà mình có khách, con tự làm mấy mâm cỗ ngon ơ, làm ai cũng khen con khéo léo đảm đang, đến về nhà mẹ đẻ con cũng phải bất ngờ: “Nhà đấy khéo dạy dỗ”.

 

Bố ạ, đã có lúc buôn chuyện với các chị ở cơ quan, con nói xấu bố. Con về nhà lấy tài liệu đột xuất, thấy bố đang đứng nói chuyện với mấy bác hàng xóm: “Con dâu tôi ấy à, cháu nó ngoan ngoãn hiếu thảo lắm, chẳng có điểm nào tôi phải chê trách cả”. Con xấu hổ mặt đỏ bừng, bố lại bảo: “Đi đường nắng quá hả con? Bố pha cho cốc nước chanh nhé”. Bố đâu biết lúc đó con chỉ ước có cái lỗ nẻ nào để chui xuống.

 

Con vẫn bảo bố tiết kiệm làm gì, chết có mang theo được đâu. Tiền lương của con, con mua sắm vung vẩy váy áo. Đến khi nhà con kinh doanh thua lỗ, hỏi vợ ít tiền phụ giúp, con chìa tay ra lắc đầu: “Em làm gì còn đồng nào”. Chồng con tức giận mắng vốn vài câu, con ấm ức bỏ vào phòng khóc. Bố đưa cho nhà con hơn trăm triệu và bảo” đây là vốn riêng của vợ con đấy, nó đang giận con nên không đưa, mà nhờ bố đưa hộ, con vào lựa lời mà nói với vợ”. Bố biết không, con thấy rất thấm thía câu bố dạy: “Tích tiểu thành đại”.

 

Con về nhà mình hơn ba năm vẫn chưa có bầu, bà con cô bác, hàng xóm láng giềng người nói nọ nói kia. Còn bố lúc nào cũng nhẹ nhàng: “Con cái là lộc trời cho, cứ từ từ con ạ”. Rồi nghe ở đâu có thuốc hay là bố lặn lội đến lấy về cho con dùng. Vậy mà chưa bao giờ con dâu cắt được thang thuốc bổ cho bố.

 

Hôm nay cơ quan con được nghỉ sớm, con tranh thủ rẽ qua phố cổ mua cân trà sen bố vẫn thích uống, sắm ít đồ tết, mua cành hoa ly để lên bàn thờ mẹ. Và có một món quà đặc biệt dành cho cả nhà mừng năm mới: Năm sau nhà mình sẽ có con ngựa con bố ạ!

 

Hương Hồng