Người đàn ông thất bại
Em hơn tôi hai tuổi. Quen em trong một buổi chiều đi chơi với nhóm bạn thời cấp ba, tôi ấn tượng về một người con gái hiền dịu, ít nói nhưng thật hài hước, dí dỏm, lúc nào cũng muốn đem lại nụ cười cho những người xung quanh. Có lẽ vì vậy mà trông em trẻ hơn tuổi thật của mình.
Nghe tôi thổ lộ tình cảm, em lặng yên không nói. Tôi nghĩ em cũng là con gái, mà đã là con gái thì có quyền chảnh, không sao, tôi sẽ đợi câu trả lời của em. Dù rất nhớ em nhưng những ngày sau đó tôi quyết định im lặng, chờ đợi.
Thế nhưng tôi đã nhầm. Em không chủ động liên lạc với tôi. Tệ hơn, em luôn tránh mặt, tìm mọi lý do mỗi khi tôi hẹn đi chơi. Đối với tôi, đó là một cú sốc. Trước giờ những cô gái mà tôi từng tán tỉnh chưa một ai từ chối tình cảm của tôi, vì vậy những cuộc tình “bọ xít” đó đến rất nhanh và cũng chóng tan thành mây khói.
Tôi vẫn quyết tâm theo đuổi và rồi em đã làm cho tôi phải cảm động vì sự thẳng thắn, trung thực: “Em đã từng yêu nhưng bây giờ em không thể yêu được nữa. Trái tim của em đã mất đi cảm xúc và nhịp đập tự nhiên của nó”. Tôi sững sờ. Tôi là một gã cũng khá điển trai, lại trẻ trung nên tôi nghĩ cô gái nào đến với tôi cũng sẽ tìm mọi cách để lấp liếm quá khứ không mấy đẹp của mình. Còn em, em không hề sợ, cũng không mảy may rung động với tôi.
Em vẫn xa lánh tôi. Nhưng, em càng như thế tôi lại càng muốn được hàn gắn trái tim đã bị vụn vỡ của em, muốn sưởi ấm những băng giá mà em đang trải qua.Em vẫn không dành chút tình cảm cho tôi. Vì hình bóng ai kia quá lớn trong em hay vì quả báo mà tôi phải nhận từ những hành động trước đây của mình? Trong mắt nhiều người, tôi là anh chàng lí tưởng nhưng chỉ mình tôi biết, tôi là người đàn ông đang thất bại.
PNO