Ngày con làm mẹ

(Dân trí) - Ngày con kết hôn, mẹ nghẹn ngào tiếng khóc ôm chặt vai con. Vì mẹ biết, quãng đường trên 100 cây số con đã chọn lựa hạnh phúc cho cuộc đời mình và rời xa mẹ mãi mãi. Mẹ khóc và con biết nước mắt của mẹ chẳng ngừng rơi từ khi con ra đời.


Ngày con làm mẹ



Ngày con khóc thét trong bệnh viện vì sinh cu Thỏ, mẹ nhọc nhằn ôm sọt quần áo sơ sinh, đôi chân khập khiễng cao thấp vào trong viện. Mẹ đứng ngoài cánh cửa sục sạo đi mua cái này sắm cái kia rồi chẹp miệng nói: “ Con này ẩu quá!”. Con đau đớn trong căn phòng lạnh toát vẫn ồn ào tiếng la hét của bao phận đàn bà chờ sinh. Mẹ đứng ngoài, nước mắt cứ rơi. Đứa bé òa khóc, nó gan lì sau 4 giờ con nằm quằn quại. Dòng nước mắt chảy dài trên má con nóng hổi và kiệt sức. Mẹ ơi, khi đó con đã hạnh phúc như thế nào! Đôi mắt thằng bé mở to nhìn con, đôi tay nhỏ bé đó cựa quậy. Con thấy thế giới trở nên bé nhỏ. Vì con sẽ lấy cả cuộc đời mình bảo vệ, yêu thương sinh linh quý giá của chúng con. Con bỗng nhớ mẹ. Có phải khi sinh con, mẹ cũng đau như thế này không? Giờ con hiểu lòng mẹ. Cả cuộc đời này mẹ đã dành bao nhiêu nước mắt cho con?

Cu Thỏ ốm, sốt trên 39 độ. Nhà con đi công tác hơn 1 tuần nay chưa về. Một mình con với nó. Cơ thể nóng bỏng mềm nhũn gục trong cánh tay con. Con sợ đến phát khóc. 12h đêm con ôm thằng bé đến bệnh viện, điện thoại bấm gọi mẹ. Mẹ và bố hớt hải chạy đến ngay trong đêm. Nước mắt con rơi vì mẹ, vì con của con. Mẹ cũng đã lo lắng, đau đớn và sợ hãi vì con như vậy phải không mẹ?

Ngày cu Thỏ biết đi, nó khập khiễng những bước đầu tiên. Đôi chân nhỏ bé đặt lên sàn nhà loạng quạng bước và ngã. Con chạy nhanh đến, cầm đôi tay bé xíu đó dắt từng bước đi. Cảm giác thật tuyệt mẹ ạ! Con tự hỏi con có cho mẹ hạnh phúc bao giờ chưa?

Ngày bé Thỏ bắt đầu gọi “mẹ”, con khóc vì nhận ra âm thanh ấy cao cả thế nào.

Ngày trời mưa, rét căm căm, anh cả gọi điện bảo con mẹ ốm nặng. Con vội vã phóng thẳng xe về nhà. Cả tháng nay mẹ ốm, sợ con lo nên cấm anh và bố báo cho con. Trên chiếc giường bé nhỏ, mẹ nằm yếu ớt, thân hình mỏng mảnh xác xơ. Tay mẹ run run nắm tay con, con mơ hồ một cảm giác lo sợ phải xa mẹ.

Cả đời mẹ đã lấy nước mắt để yêu, để thương, để nuôi con nên người. Con sẽ yêu con của con như tình yêu lớn lao của mẹ. Đó có phải là nguyện ước của mẹ không?

Hương Hồng