Làm mối cho em gái chồng, tôi nhận lại cái kết không ngờ

Như Ý Cát Tường

(Dân trí) - Tôi rủ hai người đi uống cà phê để họ làm quen với nhau. Thật mừng là tôi làm bà mối rất mát tay bởi sau buổi gặp đó, họ cho nhau số điện thoại tìm hiểu.

Tôi lấy chống năm 27 tuổi, cái tuổi chưa coi là muộn nhưng cũng không còn trẻ nữa. Khi về làm dâu, tôi đủ trưởng thành để làm quen với môi trường nhà chồng khá tốt. Bố mẹ chồng đều sống chân thành, thật tình nên tôi cũng coi họ như bố mẹ mình. Anh có một người em gái bằng đúng tuổi tôi nhưng chưa có người yêu.

Chính xác là em chồng từng yêu một người nhưng rồi chia tay và từ đó không chịu quen ai nữa. Em thuộc túyp người nhỏ nhẹ, dịu dàng nên mối quan hệ em chồng - chị dâu trở nên vô cùng dễ chịu. Nói chung mọi việc đều tốt đẹp, chỉ duy nhất một điều tôi nhận ra là bố mẹ chồng còn có điều phiền muộn trong lòng. Đó là em chồng tôi đã lớn tuổi nhưng vẫn không chịu yêu ai.

Khi nói chuyện với em chồng, tôi nhận ra trong lòng em có chút chấp nhất về đàn ông và không có niềm tin vào yêu đương. Trong khi đó, tôi là người sống rất vui vẻ, cởi mở. Tôi luôn khích lệ em chồng mở rộng trái tim, bước ra ngoài gặp gỡ người này người nọ, trong những người mình gặp nhất định sẽ có người mình thương.

Làm mối cho em gái chồng, tôi nhận lại cái kết không ngờ - 1

Khi nói chuyện với em chồng, tôi nhận ra trong lòng em có chút chấp nhất về đàn ông và không có niềm tin vào yêu đương (Ảnh minh họa: Focused Collection).

Nhưng em chồng chỉ im lặng không nói gì. Thấy em không tỏ thái độ từ chối quyết liệt nên tôi mạnh dạn lên kế hoạch giới thiệu em với một người em trai làm cùng công ty. Cậu ấy tên Trung, nhỏ hơn chị em tôi một tuổi nhưng tính tình khá chững chạc. Bản thân cậu ấy là người rất cho chí hướng cầu tiến và nghiêm túc, phù hợp với người dịu dàng, yếu mềm, nữ tính như em chồng tôi.

Tôi bí mật rủ hai người đi uống cà phê để họ làm quen với nhau. Thật mừng là tôi làm bà mối rất mát tay bởi sau bữa đó, họ chính thức cho nhau số điện thoại để làm quen và tìm hiểu. Lâu lâu tôi cũng quan tâm hỏi han thì thấy mọi chuyện tiến triển khá tốt. Tôi mừng lắm, còn nhanh mồm khoe với bố mẹ chồng cho họ bớt rầu rĩ vì lo con gái không chịu yêu ai.

Điều tôi không ngờ là sau mấy tháng yêu, em chồng tôi về nhà khóc lóc, tố người yêu không ra gì, không chấp nhận nổi. Hóa ra là anh ta không dưới hai lần hẹn qua đón em đi chơi nhưng hôm thì đến muộn, hôm lại nói không thể thu xếp qua được vì sự cố công việc buộc phải giải quyết ngay.

Tôi giải thích cho em chồng hiểu, công việc của công ty tôi quả thật rất bận, đặc biệt là bộ phận kinh doanh do Trung phụ trách. Muốn đi lâu dài với nhau phải thông cảm cho cậu ấy, bởi có những hôm về đến nhà rồi mà có điện thoại gọi vẫn phải đi, có khi để ký thành công một hợp đồng lớn khéo phải thức thâu đêm làm đề án vô cùng vất vả.

Nhưng điều tôi nói không làm giảm cơn giận của em chồng. Cô ấy buộc tội người yêu không thành thực, không yêu cô ấy chân thành, chưa kể anh ta còn có dấu hiệu của người đàn ông khó tính, gia trưởng, không biết cách mềm dẻo trong giao tiếp, khi yêu đã không chịu chiều người yêu thì sau này lấy nhau về làm sao...

Đến nước này, tôi không nói đỡ cho Trung nữa. Tôi đành an ủi em chồng rằng, nếu cảm thấy Trung không đủ tốt thì đợi tìm hiểu người hợp với mình hơn. Những tưởng sau khi nghe tôi an ủi, em sẽ thấy dễ chịu hơn. Ai ngờ những ngày tiếp theo, em ngày càng trở nên trầm lặng, không muốn nói chuyện cùng ai, dễ nổi cáu khiến cả nhà lo lắng, nhất là mẹ chồng.

Bà lo em chồng tôi bị trầm cảm trở lại. Sau mối tình đầu thất bại, em từng lâm vào trầm cảm suốt một thời gian dài, mới chỉ lấy lại tâm lý được gần 3 năm nay. Giờ chính tôi lại khơi mào chuyện tình cảm cho em, vô tình khuấy lên nỗi đau đớn, sự tự ti của em ấy. Tôi quá bất ngờ trước thông tin này của mẹ chồng.

Thì ra chuyện em chồng đóng cửa trái tim bấy lâu là có lý do. Thời điểm tôi quen chồng tôi bây giờ, tôi đã đôi lần gặp em nhưng ấn tượng chỉ là cô gái này nhỏ nhẹ, ít nói, chứ không nghĩ em mang trong mình nỗi tổn thương như vậy.

Giờ đây, tôi sống trong cảm giác có lỗi và áy náy vô cùng, không ngờ sự nhiệt tình thiếu suy nghĩ của tôi lại là nguyên nhân gây nên không khí nặng nề trong gia đình đến vậy.

Thậm chí, ngay cả thái độ của mẹ chồng đối với tôi cũng khác. Bà hay cáu gắt hơn, không còn nhiệt tình trò chuyện với tôi như trước. Đôi khi, tôi còn cảm nhận được ánh mắt khó chịu, trách móc của bà khi nhìn con gái rồi lại quay sang nhìn tôi.

Tôi mong là tôi đang nhạy cảm quá nhưng thực lòng tôi muốn biết, làm thế nào để có thể chỉnh sửa lại mọi thứ đã qua, cho tất cả trở về như trước?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm