Câu chuyện của chiếc rèm cửa
(Dân trí) - Tôi được mang về nhân dịp cô chủ sinh con đầu lòng. Cậu chủ mua tặng cô và con trai cả một ngôi nhà, tôi là vật dụng quá nhỏ bé so với giá trị món quà của cậu chủ, nhưng vì tôi xinh đẹp và hợp ý cô chủ nên được chọn cho một vị trí rất đẹp trong phòng ngủ.
Tôi đã ở đó, chứng kiến cuộc sống gia đình họ. Tôi có thể cam đoan rằng, bạn sẽ chẳng bao giờ gặp được gia đình nào hạnh phúc hơn thế. Cho đến một ngày…
Cô chủ rất hay khóc. Tôi đã chứng kiến có ngày cô ấy bỏ việc giữa chừng để về nhà, bần thần ngồi trên chiếc giường của hai vợ chồng, rồi cô ấy khóc. Cậu chủ nhỏ không có nhà để làm phiền mẹ, cậu ấy đã 3 tuổi nên được mang đến gửi trong một ngôi trường mầm non. Sáng ra khỏi nhà cùng bố, chiều được mẹ đón về, lúc nào cậu ấy cũng nói chuyện liến thoắng. Một đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương thường toát lên vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát. Cậu chủ nhỏ nói rất nhiều và thích bày tỏ những cử chỉ ân cần với mẹ. Nếu là ngày trước, cô chủ chắc chắn sẽ vui, nhưng bây giờ, ngay cả khi nhận những yêu thương từ con, cô ấy cũng lén lau nước mắt.
Cậu chủ lớn cũng có những thay đổi khó hiểu. Khi vợ con bên cạnh, cậu ấy vẫn tươi cười, nói những câu pha trò, chơi cưỡi ngựa với con và nhìn vợ âu yếm. Nhưng những lúc chỉ có một mình, ánh mắt cậu ấy u ám, vầng trán rịn mồ hôi, đôi mày chau lại, có khi cậu ấy thở hắt ra, duỗi mình trên giường, đôi mắt xoáy lên trần nhà vô định.
Rồi đến một ngày, cô chủ trở nên suy nhược rõ ràng, đến mức việc cố tỏ ra nhanh nhẹn, vui tươi cũng là thách thức lớn với cô ấy, thì ngôi nhà u ám hẳn. Cậu chủ đau đớn điên cuồng khi lôi ra trên nóc tủ một mớ hồ sơ. Cậu ấy suy sụp khi đọc hồ sơ bệnh án của vợ. Hình như bệnh của cô chủ đã đến lúc hiểm nghèo. Cô ấy không còn có thể giấu ai được nữa. Cô ấy còn rất ít thời gian. Cậu chủ gào lên trách móc vợ, tại sao lại giấu cậu ấy một chuyện nghiêm trọng thế này. Tại sao lại cô độc đấu tranh với bệnh tật… Cô chủ cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng nước mắt đã ướt nhòe. Cô ấy chỉ nói được rằng, khó khăn tài chính gần đây của chồng, cô ấy biết, vì thế không muốn việc điều trị bệnh của mình trở thành gánh nặng.
Tôi đã nói với bạn chưa? Họ là gia đình hạnh phúc nhất trên thế gian mà tôi từng biết, dù cuộc sống có vẻ đang trở nên quá khắc nghiệt với họ, nhưng cuộc sống không thể khiến họ hết yêu và lo nghĩ cho nhau. Những khó khăn chỉ khiến họ nghĩ thay cho nhau nhiều hơn.
Đến giờ khi kể lại cho bạn câu chuyện này tôi đã không còn thấy họ. Họ chuyển ra khỏi nhà không lâu sau biến cố. Cậu chủ buộc phải bán nhà để giải quyết khó khăn. Cậu chủ nhỏ được gửi sang ông bà trong thời gian bố đưa mẹ ra nước ngoài chữa bệnh. Có vẻ như họ đã tìm ra được giải pháp sáng nhất, dù chẳng có cách nào là vẹn toàn, nhưng tôi tin gia đình bé nhỏ ấy sẽ cùng nhau vượt qua được khó khăn.
Hạ Thủy