1. Dòng sự kiện:
  2. 20 năm Chương trình Nhân ái

Mã số 509:

Cảnh côi cút một mẹ, một con bên triền núi

(Dân trí) -Chị lại lên cơn đau, vật vã quằn quại một mình trong căn nhà vắng. Từ ngõ chạy về, thằng bé hốt hoảng gọi mẹ chẳng thưa rồi cũng chỉ biết ngồi lặng im mếu máo. 3 tuổi - nó còn quá bé không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên chỉ ngơ ngác nhìn

Con đường đất ngoằn nghèo sâu hun hút dẫn chúng tôi về tới xóm Đình, xã Thạch Khoán, huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ nơi có hoàn cảnh đáng thương của chị Nguyễn Thị Thường cùng con trai Nguyễn Tấn Minh. Khuất hẳn sau dãy núi nhưng chỗ trú mưa, trú nắng của hai mẹ con vẫn khiến người qua lại chú ý nhiều nhất bởi sự tồi tàn, tạm bợ đến mong manh. Tất cả vẻn vẹn chỉ có mỗi chiếc bạt xanh phủ lên những chiếc cọc tre đi xin được đóng vội thế là thành “tổ ấm” cho hai con người tội nghiệp. Mấy chiếc lá cọ xếp thành mái cứ phất phơ như muốn lật tung ra trong cơn gió chiều miền núi. Lạnh, buốt và những cái rùng mình khe khẽ khiến tôi không có cảm giác rằng mình đang đứng trong một ngôi nhà.
Cảnh côi cút một mẹ, một con bên triền núi - 1

Hai mẹ con chị Thường sống cơ cực trong căn nhà được dựng tạm lên bởi bạt và phên nứa

Số phận con người cũng mong manh đáng thương như vậy…!!!

Chị kể, những tiếng chậm rãi hiền lành chân chất như củ khoai củ sắn nơi đây. Nhà nghèo không có tiền chữa bệnh nên cả hai bố mẹ chị đều mất sớm để lại mấy anh chị em đùm bọc lấy nhau sống qua ngày. Cái đói quanh năm khiến cho chị không dám mơ cho mình một mái ấm riêng để mà yêu thương chăm sóc cho đến khi tuổi đã đến độ ngũ tuần. Và rồi anh đến - người đàn ông đầu tiên khiến con tim chị rung động và cũng hứa hẹn một đám cưới mà chị được làm cô dâu. Nhưng, cũng chính người đàn ông đấy đã gieo rắc thêm bao đau khổ cho cuộc sống của chị.

Trước mắt tôi chị khóc – vì xúc động khi nhớ lại chuyện cũ hay vì sự tủi phận bẽ bàng cho thân phận “đã lỡ” nhưng giọng nói đã lạc đi không thành tiếng: “Khi biết tôi có bầu cũng là lúc anh ấy bỏ đi cho đến nay không một tin tức gì cả”

Cảnh côi cút một mẹ, một con bên triền núi - 2

Chị không cầm được nước mắt khi nhớ lại những chuyện đã qua

Chị sụt sùi, những tiếng nấc nghẹn như mang cả sự tiếc nuối đến ngẩn ngơ. Tưởng rằng niềm hạnh phúc lứa đôi sẽ đến với chị dẫu rằng nó muộn màng không trọn vẹn. Nhưng anh cũng đã đi thật xa, bỏ lại sau lưng là người phụ nữ tội nghiệp với giấc mơ về đám cưới còn dang dở. Đau đớn, tủi hờn và cũng trách bản thân mình đã quá nhẹ dạ nhưng chị không nỡ bỏ đi giọt máu của mình nên quyết tâm giữ lại. Đến năm 2010 bé Tấn Minh được sinh ra – trong niềm hạnh phúc vỡ òa của người mẹ đáng thương. Bế đứa con còn đỏ hỏn trên tay, một lần nữa chị lại bật khóc nhưng là tiếng khóc mãn nguyện bởi tình máu mủ thiêng liêng.

Xưa cái đói khiến chị không có được một giấc mơ trọn vẹn về gia đình thì nay cũng chính nó khiến chị phải chật vật oằn mình ra để nuôi con. Không có người đàn ông trong nhà để đỡ đần sớm tối, ông trời lại bắt chị mang bệnh viêm hang vị tá tràng xung huyết, lại kèm bệnh tim nên cứ liên tục đau tức ngực và khó thở. Biết bệnh mấy năm rồi nhưng chị vẫn cố chịu đựng mỗi lần lên cơn đau bởi suy nghĩ của người mẹ nghèo.

“Tôi chỉ mong sao lo đủ cái ăn cho con thôi còn bệnh của mình gắng chịu được đến đâu thì hay đến đó”. Nghe chị tâm sự tôi có ý hỏi “Chị không lo bị nặng quá rồi thì lấy ai chăm sóc Minh?”. Ánh mắt buồn đỏ hoe chị quay sang nhìn con không trả lời như một sự bất lực bởi chị có tiền đâu mà lo đi viện. Anh chị em cũng cảnh nghèo túng, người cũng dở dang,  người lại hiếm muộn đường con cái nên chị không nhờ vả gì. Nhìn căn nhà trống hoác chỉ có lấy mấy con gà và vài cụm sắn là thứ tài sản duy nhất để chị nuôi con, tôi cũng thấy cổ họng mình nghèn nghẹn không biết nói gì.

Cảnh côi cút một mẹ, một con bên triền núi - 3

Ánh mắt trong veo, đôi má ửng hồng em ngước nhìn ra phía ngoài ánh sáng như chờ đợi những điều may mắn

Quay sang nhìn bé Minh – đôi má em phúng phỉnh ửng hồng đáng yêu đến lạ. Ánh mắt tròn xoe trong veo em cứ ngước nhìn tôi như muốn nói điều gì đó nhưng còn lạ nên còn ngại ngùng lắm. Đôi môi chúm chím chốc chốc lại nhoẻn miệng cười khiến chị như không còn lạnh nữa khi những cơn gió lạnh vẫn đang thổi thốc vào nhà. Ôm Minh chặt hơn, chị lại ngước mắt nhìn ra phía xa – nơi có ánh đèn điện nhà nào thắp sớm như hi vọng một ánh sáng sẽ đến với hai mẹ con.

 

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

1. Chị Nguyễn Thị Thường (xóm Đình, xã Thạch Khoán, huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ)

ĐT: 02106265126 ( anh Nguyễn Bá Tiến - anh trai của chị Thường)
2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.

Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)

Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490

Email: quynhanai@dantri.com.vn

Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau:

* Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.

* Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri

Account Number: 045 137 195 6482

Swift Code: BFTVVNVX

Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)

* Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm

 * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359

Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội

* Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002

Swift Code: MSCBVNVX

Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK -  MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)

3. Văn phòng đại diện của báo:

 VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122

VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725

VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885

VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269 

 
Phạm Oanh

 

 

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm