Hành trình 20 năm tìm mộ mẹ của Thượng tướng Nguyễn Thế Trị (Kỳ 2)

Ngày mồng 8/1/2009, tức ngày 20 tháng Chạp, Phòng Công nghệ tế bào động vật – Viện Công nghệ Sinh học mời tướng Trị đến 18 Hoàng Quốc Việt, Hà Nội để nhận kết quả.

Xác nhận: “Kết quả phân tích: mẫu hài cốt đã phân tích có liên quan huyết thống theo dòng mẹ với các mẫu máu của ông Nguyễn Thế Trị”.

“Sóng người âm” gây nhiễu?

Không thông báo cho ai biết, ngay ngày hôm sau, tướng Trị cùng vợ, cô Cần và người lái xe trở lại Tứ Kỳ. Khi ông vào bệnh viện để đối chiếu lại những điều cô Cần đã “phán” từ hôm trước, thì quả thực có tồn tại một hệ thống đường sá, cây cối đúng như mô tả. Bệnh viện nhiều người kéo ra xem, người thì bảo phải đào lên để kiểm tra, người thì nói phải đem thuốn ra mà thuốn. Quan niệm xã hội lúc bấy giờ (năm 1989) còn rất nặng nề, giữa chuyện tin hay không tin và hoàn toàn xa lạ với những khái niệm như “tâm linh”, “ngoại cảm”. Không hiểu sao lúc bấy giờ tướng Trị quyết định không đào, không thuốn. Ông xin phép bệnh viện xây tạm cho mẹ một cái lăng nhỏ để con cháu có chỗ đi về hương khói, thời cơ nào chín mới tìm kiếm, dời mẹ về quê…
 
Hành trình 20 năm tìm mộ mẹ của Thượng tướng Nguyễn Thế Trị (Kỳ 2)
Sơ đồ Chợ Yên, nơi tìm thấy hài cốt mẹ Thượng tướng Nguyễn Thế Trị

Tháng 5/2005, Bệnh viện Tứ Kỳ thông báo cho gia đình biết kế hoạch xây dựng lại và đề nghị di chuyển lăng mộ. Đây là yêu cầu bất khả kháng. Để tìm mộ, ông quyết định phải dựa vào “sức mạnh tổng hợp”. Các nhà ngoại cảm, ông dựa vào cô Bích Hằng, cậu Liên, chú Bảy; các nhà tâm linh ông dựa vào cậu Hưng ở Ninh Giang, thầy Sơn ở Hòa Bình; nhà khoa học ông dựa vào Tiến sĩ Bằng ở Công ty Môi trường Hà Nội… Đợt 1 diễn ra từ 8/10 đến 18/10 âm lịch năm 2008, tướng Trị sử dụng cả ba lực lượng, “hợp đồng binh chủng”, nhưng không có kết quả. Ông tự nhận xét: “Có lẽ do sóng người âm bị nhiễu – bộ phận này phủ định bộ phận kia chăng?”.

Nhưng có một điểm chung là cả ba lực lượng đều khẳng định, sẽ tìm thấy hài cốt của cụ. Gia đình có hy vọng. Đợt 2 diễn ra từ 25/10 đến 1/11 âm lịch, gia đình tham khảo thêm cô Nguyệt ở Nam Sách, ông Hằng ở Thái Bình, bác Phê, bác Chính ở Trung tâm Nghiên cứu Tiềm năng con người. Cô Nguyệt phán: “Đi từ cổng bệnh viện tới cây bàng gần nhà dược, bên phải là nhà dược, đối diện nhà dược là nhà ăn, phía tây bắc có bể không có nắp, phía tây nam có vạt đất đen, ở giữa có nhiều cây chết khô, thì đó chính là mộ bà”. Sau gần 1 tháng đào bới vô vọng, trong gia đình tướng Trị đã xuất hiện nhiều ý kiến bàn lùi và dao động. Có người bức xúc không kiềm chế được đã nói ra miệng, với thái độ hậm hực ra mặt. Chỉ có vợ chồng tướng Trị, bụng bảo dạ, đã làm thì nhất định phải theo đuổi đến cùng.

Đợt 3 diễn ra từ ngày 4/11 đến ngày 18/12 âm lịch, gia đình tham khảo thêm Đại đức Thích Thanh Tùng ở chùa Quán Sứ – Hà Nội, cô Liên ở Ninh Bình, cô Hà ở Hải Dương. Trong lúc đó, tướng Trị vẫn duy trì đội thợ đào gần 10 người tại những nơi mà các nhà ngoại cảm – tâm linh trước đây đã chỉ. Có một điều khiến ông thấy vừa lạ vừa chứa chan hy vọng, là khi đi “xem” cô Liên ở Ninh Bình, mẹ không “lên” mà người em út đã mất lại “lên” trách móc: “Các anh trong đầu không bao giờ nghĩ tới việc đi tìm em, vì nếu tìm thấy mẹ là thấy cốt của em, bởi sau lúc chết em được chôn cùng với mẹ”.

Khi tướng Trị nghe thấy những lời ấy, tự nhiên ông ứa nước mắt và tự trách mình. Em nói đúng quá và em còn nói thêm, khi mẹ mất, bố không có mặt ở nhà vì lúc đó là chiến tranh, bố đi bộ đội ở xa, nhưng khi bố phục viên về công tác ở xã, trong đầu bố cũng không bao giờ nghĩ tới việc tìm mẹ và các em. Ông xúc động mạnh, định lấy máy ghi âm ra ghi, chẳng may chạm vào áo cô đồng, thế là cô ú ớ rồi không nói gì thêm nữa.

Sau đó một tuần, anh trai tướng Trị về quê xem cô đồng Hà, bố của tướng Trị “lên”, cụ tự nhận khuyết điểm và nói rằng: “bố biết thời gian qua các con vất vả việc tìm hài cốt của mẹ các con, việc này đáng lẽ bố phải làm khi còn sống. Thôi bây giờ bố nhường lời để mẹ con chỉ dẫn”. Mẹ tướng Trị “lên”, bà chỉ khóc, một lúc lâu sau bà nói sẽ chỉ cho các con một người để hướng dẫn tìm hài cốt mẹ. Và bà lại tiếp tục khóc.

Trong lúc người của tướng Trị đào xới không ngừng ở Bệnh viện Tứ Kỳ thì nhiều bạn bè ông ở xa, gần tới thăm và chia sẻ thông tin. Đặc biệt có Đại tá Thắng – Phó giám đốc Bệnh viện 7 – Quân khu 3, một buổi tối đánh xe xuống Tứ Kỳ thăm, xem nơi ăn ở và sức khỏe của tướng Trị. Đại tá Thắng đề nghị công việc tìm kiếm phải kiên trì, đề nghị thủ trưởng về nhà khách của bệnh viện để ở, có nước nóng để dùng, điều kiện sinh hoạt tốt hơn ở quê, từ Hải Dương về Tứ Kỳ có 16km, chỉ đi 20 phút là tới.

Tướng Trị đồng ý. Trên đường từ Tứ Kỳ về Bệnh viện 7, người lái xe nói với Đại tá Thắng rằng: “Em thấy ở TP Hải Dương có bác Hẳn – nhà ngoại cảm vừa tìm thấy hài cốt mẹ của một đồng chí Thiếu tướng Công an, sao anh không nói với bác Trị?”. Đại tá Thắng mắng át đi và nói rằng, đến cô Hằng còn chả tìm thấy nữa là ông Hẳn!
 
Hành trình 20 năm tìm mộ mẹ của Thượng tướng Nguyễn Thế Trị (Kỳ 2)
 

Tướng Trị im lặng không nói gì. Sáng hôm sau, trong lúc ngồi uống nước,  ông đề nghị cho người đưa sang nhà ông Hẳn xem sao. Đại tá Thắng đồng ý chiều thủ trưởng và cho người đi liên hệ trước. Khi thầy Hẳn nghe xong nguyện vọng, ông thắp hương khấn vái và xin âm dương.

Sau đó, ông lấy giấy bút ra ghi nội dung “người âm nói”: Mộ cụ nằm ở gần ngã ba Chợ Yên, cách chợ khoảng 100m. Tiểu của cụ có 5 đặc điểm: không có nắp; đậy bằng hai viên gạch Bát Tràng; một viên to, một viên nhỏ; viên sẫm, viên nhợt; viên dưới tiểu mẻ bên phải.

Ông Hẳn yêu cầu gia đình về ngã ba Chợ Yên tìm và hỏi dân, nếu trước đây ở đó có gò đống và có mộ là ông sẽ tìm được cốt của bà cụ. Ngay lập tức trong ngày hôm đó, tướng Trị đánh xe tới ngã ba Chợ Yên. Chợ Yên bây giờ là một dãy phố nằm hai bên đường. Tướng Trị lần lượt tìm hiểu qua 7 nhà nhưng không ai biết thông tin gì. Sang đến nhà số 8, giữa ngã ba chợ, ông chủ nhà kể rằng, khi làm nhà trong vườn có tới 4 cái tiểu, ông đã dời đi 2 cái khi đào móng và trong vườn vẫn còn 2 cái nữa. Tướng Trị vô cùng mừng rỡ và quay trở lại gặp thầy Hẳn thông báo tình hình. Thầy Hẳn nói, phải 20/11 âm lịch cụ mới cho tìm, chứ muốn tìm bây giờ cũng không tìm thấy.

Ngày 20/11 âm lịch tới, gia đình tướng Trị đón thầy Hẳn về ngã ba chợ Yên. Tướng Trị cố tình ép ông Hẳn vào nhà số 8, nhưng ông Hẳn nhất định không vào ngôi nhà có hai chiếc tiểu chưa di chuyển, mà cứ đi đi lại lại, xoay xoay chiếc nhẫn  trên tay với bán kính cách ngã ba Chợ Yên khoảng 50m.

Khi trở lại nhà số 8, ông Hẳn phán, cốt của bà cụ nằm một trong hai chiếc tiểu mà gia đình này đã đưa ra nghĩa trang khi đào móng. Khi tới nghĩa trang, ông Hẳn cũng không nói không rằng gì, chỉ vẫn đi đi lại lại, xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, xung quanh với bán kính cách trung tâm khoảng 50m. Tướng Trị nảy ra sáng kiến hỏi ông chủ nhà ở ngã ba Chợ Yên, khi chuyển hai chiếc tiểu ra nghĩa trang, ông chủ nhà trực tiếp làm hay thuê người? Ông chủ nhà nhanh nhảu trả lời, ông thuê ba người bạn ở thị trấn bê hộ và hiện cả ba ông đều đang còn sống cả.

Tướng Trị mừng lắm, ông nhờ cô Hải, một người quản lý nhà ăn của Bệnh viện Tứ Kỳ, cũng là người tự nguyện hương khói trong nhiều năm qua cho mẹ ông trên chiếc lăng mộ xây tạm vào thị trấn mời ba người khuân cốt của cụ trước đây ra nghĩa trang giúp gia đình. Trong suốt khoảng thời gian gia đình triển khai tìm mộ, người thị trấn ai cũng biết, nên khi cô Hải vào mời, cả ba người đều đồng ý ra nghĩa trang. Cả ba người đều khẳng định trước đây nghĩa trang nhỏ, tiểu đặt ở cạnh vệ đường ngay lối vào. Dường như có một sự trùng hợp tình cờ, chính vị trí đặt tiểu ngày xưa, các trẻ chăn trâu mùa đông đốt cỏ sưởi, tạo thành một vệt cháy tròn đường kính khoảng 0,9m, trông như sàng gạo. Cả ba người khẳng định, đó chính là nơi các ông đã đặt tiểu trước đây.

Tướng Trị cảm ơn và dặn cả 3 ông, coi như chưa có việc gì xảy ra, để xem thầy Hẳn phán ra sao? Khi thầy Hẳn quay lại, ông đề nghị gia đình đặt lễ giữa nghĩa trang mà khấn. Tướng Trị khấn: “Mẹ linh thiêng chỉ cho con cháu chỗ mẹ đang nằm để chúng con rước mẹ về quê”. Sau đó, thầy Hẳn bảo tướng Trị lấy bó hương làm thước, đo 65 thước ngược đường đi vào. Hết 65 thước ở đâu thì mẹ nằm ở đó. Thật bất ngờ khi kết quả hoàn toàn trùng lặp với điều ba người khiêng tiểu vừa nói với tướng Trị cách đó 15 phút: mộ bà nằm tại vệt cỏ cháy đốt mùa đông của trẻ chăn trâu. Vị sĩ quan từng vào sinh ra tử trăm trận ở các chiến trường năm xưa bỗng nhiên lạnh toát, người nổi đầy gai ốc vì một nỗi sợ hãi mơ hồ.

Pháp sư chiến thắng nhà ngoại cảm

Khi đội khai quật ấn xẻng sâu 20cm thì lập tức chạm vào nóc tiểu. Khi cho đào rộng ra và lấy nước rửa sạch, nắp tiểu có đầy đủ 5 đặc điểm mà thầy Hẳn đã phán cách đó nửa tháng ở TP Hải Dương. Sau này, khi tướng Trị hỏi, làm sao thầy biết 5 đặc điểm ấy, ông nói, đó là do “người âm chỉ”, ông chỉ có việc là ghi lại cho gia đình mà thôi.

Khi thấy tiểu có đầy đủ cả 5 đặc điểm, gia đình người thì bảo đưa cụ về thôi, đúng quá rồi còn gì? Thầy Hẳn thì nói, các trường hợp khác ông giúp, khi đúng đặc điểm “người âm” chỉ người nhà đều đưa về quê luôn. Tướng Trị phân vân, bởi ông không chỉ là một vị Thượng tướng, mà còn là một PGS. TS, một nhà khoa học quân sự. Vì mẹ đã mất 60 năm nay, để con cháu sau này không còn băn khoăn điều này điều nọ, ông xin phép thầy được thử ADN đã. Thầy Hẳn vui vẻ đồng ý, thậm chí còn nói đùa, nếu nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng cuộc với ông, ông sẵn sàng đặt 100 triệu là hài cốt cụ ở đây chứ không phải nằm trong bệnh viện huyện.
 
Hành trình 20 năm tìm mộ mẹ của Thượng tướng Nguyễn Thế Trị (Kỳ 2)
Thầy Hoàng Công Hẳn không phải là nhà ngoại cảm – ông là một pháp sư.

Tướng Trị bới lấy mảnh xương sọ và cái răng hàm, gói kín vào túi nilon, cất gọn trong túi áo ngực. Mọi người hể hả ra về nhà ông Triều ăn mừng kết quả, chúc nhau nhờ kiên trì mới có kết quả hôm nay. Những người thợ đào mộ nói, hôm nay họ mới thấy nhẹ người, vì suốt nhiều ngày đào bới khắp nơi chưa có kết quả gì, nhận tiền công của gia đình trong lòng không khỏi áy náy. Tiệc đang vui, đột nhiên có y sĩ Thúy (y sĩ Viện Quân y 7), cháu gái của ông chủ nhà tất tả từ Hải Dương chạy về, hỏi tướng Trị đã tìm thấy cốt của bà chưa? Tướng Trị sờ vào túi áo ngực thì không thấy túi nilon xương đâu nữa. Cả nhà bỏ dở bữa cơm chạy ra nghĩa trang, may mà thấy gói xương vẫn rơi ở đó. Lại là một sự ngẫu nhiên chăng, nếu y sĩ Thúy không về hoặc về không hỏi, khi liên hoan xong tất cả kéo quân về Hà Nội thì không biết rồi sẽ như thế nào?

Thời gian chờ thử AND khá lâu. Trong thời gian ấy, tướng Trị vẫn tiếp tục cho tìm kiếm hài cốt tại Bệnh viện Tứ Kỳ, nơi các nhà ngoại cảm khác đã chỉ. Đồng thời, ông cho dời mộ bố mình từ Nghĩa trang Sông Doong về nghĩa trang của gia đình ở Đống Dạ. Ông làm lễ cầu siêu cho mẹ, rước vong mẹ về nghĩa trang trước một bước. Việc làm này nhằm vào hai mục đích: Một là, theo quan niệm của nhà Phật, con người khi chết đi có 2 phần: phần Hồn và phần Xác, tìm thấy cốt là tìm thấy phần xác, phải mời vong về mới trọn vẹn. Hai là, để phòng xa, nếu có thử AND không đúng thì mọi người trong gia đình đỡ sốc vì hụt hẫng.

Tìm thấy túi xương đó đưa về Hà Nội thử ADN, thông thường phải 45 ngày mới có kết quả. Sĩ quan phụ trách thử ADN hỏi tướng Trị: “Thế chú công tác ở Học viện Quốc phòng ạ?”. Ông trả lời: “Ừ, trước tôi làm Giám đốc Học viện Quốc phòng”. Người sĩ quan nói: “Ơ chú cháu là ông Tuệ, Trưởng khoa Xe tăng ở Học viện Quốc phòng đấy”. Tướng Trị động viên: “Chỗ quen biết, cháu hết sức giúp chú với, năm hết tết đến rồi. Cứ đúng lịch mà làm thế này, nhỡ sáng mồng 5 tết mà thông báo không phải cốt của bà thì gia đình buồn lắm”. Người sĩ quan nói: “Thôi để cháu động viên anh em nhân viên làm, rút ngắn xuống 30 ngày”.

Ngày mồng 8/1/2009, tức ngày 20 tháng Chạp, Phòng Công nghệ tế bào động vật – Viện Công nghệ Sinh học mời tướng Trị đến 18 Hoàng Quốc Việt, Hà Nội để nhận kết quả. Xác nhận: “Kết quả phân tích: mẫu hài cốt đã phân tích có liên quan huyết thống theo dòng mẹ với các mẫu máu của ông Nguyễn Thế Trị”. Ngay tối hôm ấy, cả nhà tổ chức bốc cốt bà đưa từ Tứ Kỳ về nghĩa trang gia đình ở Đống Dạ, thôn Cổ Phục, Kim Lương, Kim Thành, Hải Dương. Hai ngày sau, gia đình lên Hải Dương tạ ơn thầy Hẳn, trong đó có một bức nhung đỏ thêu 4 chữ lớn “Đức lưu mưu duệ” (tạm dịch: Việc làm của thầy Hẳn để lại phúc đức cho con cháu). Bên dưới có thêu: “Thay mặt gia đình cảm ơn Pháp sư Hoàng Công Hẳn đã tìm thấy hài cốt thân mẫu thất lạc 60 năm (1948 – 2009) – Thượng tướng Nguyễn Thế Trị”.

Từ lúc gặp lại mẹ trong mơ cho đến khi tìm thấy hài cốt, trọn vẹn là 20 năm trời. Tướng Trị tâm sự: “Các thầy nói với tôi như thế này, đi tìm hài cốt người nhà, quan trọng nhất là người đi tìm phải có cái tâm, thứ hai phải biết sàng lọc thông tin, thứ ba phải kiên trì, có sức khỏe, có điều kiện kinh tế thì mới có thể toại nguyện được. Câu chuyện này tôi muốn kể cho các bạn để thấy một điều rằng, không phải tất cả các nhà ngoại cảm đều nói đúng cả đâu. Và mặc dù tôi tìm hiểu thông tin của các nhà ngoại cảm, tâm linh đến 15-16 người, nhưng cuối cùng thì vẫn phải theo khoa học, dựa vào khoa học, vẫn phải thử ADN, đúng ADN kết luận như thế này rồi tôi mới tin.

Mình vẫn quan tâm đến khả năng tâm linh, khả năng ngoại cảm nhưng cuối cùng phải thử AND thì mới có cơ sở khoa học để tin cậy được. Và việc này tôi đã làm đúng, nếu không thử ADN thì ngay chính con cháu tôi cũng chẳng ai tin. Sau này, có một nhà ngoại cảm nói với tôi rằng, thông thường thì người dương đi tìm người âm, nhưng không phải người dương muốn  tìm là người âm ủng hộ ngay, đôi khi người âm còn thử người dương xem có thực tâm hay không, hay vì “phong trào”, hay vì động cơ gì? Ngoại cảm thì cũng chỉ đúng một tỉ lệ nhất định thôi, còn khoa học mới là chỗ dựa tin cậy nhất, chứ đừng để người ta hiểu lầm rằng tôi là Thượng tướng, PGS. TS mà lại mê tín dị đoan, ngoại cảm”.

Sau khi tìm thấy mộ mẹ, năm 2009, Thượng tướng Nguyễn Thế Trị bán căn nhà đang ở của mình ở Chùa Hà để chia cho ba con, khoản tiền còn lại vợ chồng ông lại mua một căn nhà nhỏ hơn để sống dưỡng già. Ông cũng đã sửa sang xong nhà thờ ở dưới quê, còn lại thời gian, ông đi tìm được mộ hơn 200 đồng đội tại Chư tan Kra – Sa Thầy, Kon Tum hy sinh trong trận đầu đánh Mỹ năm 1968. Đồng thời, ông cũng đã dốc sức viết trong suốt 10 tháng, hoàn thành cuốn hồi ký của cuộc đời mình. Thượng tướng Nguyễn Thế Trị kết luận buổi trò chuyện với chúng tôi rằng, sau khi tìm thấy hài cốt mẹ, mọi việc lớn còn lại trong đời ông đều đã làm xong cả. Đôi mắt xếch của ông sáng lên vẻ hiền từ, quả cảm và nhân hậu.

Theo Huy Minh

Năng lượng mới