Oái oăm chuyện thông gia "hụt" kiện nhau
Kế hoạch kết thông gia không thành, một bên gia đình khởi kiện đòi lại toàn bộ số tiền đã gửi về để lo đám cưới, giúp con dâu "hụt" học tiếng Anh
Vụ kiện "Tranh chấp đòi tài sản" giữa ông P.T.H (nguyên đơn, sinh sống ở Anh) với vợ chồng ông T.T.M (bị đơn, sinh sống ở tỉnh Trà Vinh) thu hút nhiều sự quan tâm ở cả hai cấp tòa. Bởi nếu hai gia đình trở thành thông gia như mong muốn ban đầu thì vụ kiện chắc chắn chẳng thể xảy ra.
Đòi lại tiền "đầu tư"
Trong đơn kiện, ông P.T.H trình bày năm 1983, ông sang Anh định cư. Đến năm 2010, ông trở về Việt Nam và gặp lại bạn cũ là ông T.T.M. Một năm sau, ông M. ngỏ lời nhờ ông H. giúp đỡ với lý do gia cảnh khó khăn và ông H. đã gửi về 10.000 bảng Anh. Không lâu sau, ông H. tiếp tục gửi thêm cho bạn 3.000 bảng Anh. Thời điểm đó, ông M. còn mượn ông H. 1.000 bảng Anh. Như vậy, ông M. nhận tổng cộng 14.000 bảng Anh. Ông H. nhớ lại từ đó tới nay, đã nhiều lần liên hệ đòi lại số tiền trên (tương đương 420 triệu đồng) nhưng ông M. phớt lờ, không trả. Vì vậy, ông đành đâm đơn kiện bạn cũ, đòi tiền. Quá trình làm việc, nguyên đơn thống nhất rút lại một phần yêu cầu, chỉ đòi nhận lại 10.000 bảng Anh (tương đương 300 triệu đồng).
Tại tòa, ông M. giải thích hai người là bạn học cũ. Từ khi ông H. ra nước ngoài sinh sống, hai bên vẫn giữ liên lạc. Năm 2011, ông H. cùng vợ, con trai về thăm quê hương, hai gia đình gặp mặt và có ý định kết thông gia. Sau khi quay về Anh, gia đình ông H. bày tỏ thiện chí gửi tặng con gái ông M. một khoản tiền với mong muốn "con dâu tương lai" dùng số tiền đó đi học tiếng Anh, xây nhà.
"Ban đầu, gia đình tôi từ chối. Sau này, gia đình bên kia thuyết phục quá nên chúng tôi đồng ý nhận tiền. Tuy nhiên, chúng tôi chỉ nhận 10.000 bảng Anh, chứ không có 14.000 bảng Anh như phía nguyên đơn nói với quý tòa" - ông M. trần tình và một mực nói rằng đó là số tiền nguyên đơn tặng con gái ông, không phải tiền vay mượn. Vì vậy, ông M. không đồng ý hoàn trả 10.000 bảng Anh.
Tòa sơ thẩm tuyên buộc vợ chồng ông M. trả lại 10.000 bảng Anh cho nguyên đơn, bị đơn kháng cáo.
Tình thế đảo ngược
Tại phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ kiện "Tranh chấp đòi tài sản", các đương sự không thể hòa giải cũng như thỏa thuận phương án giải quyết vụ việc trong êm đẹp.
Đại diện phía ông M. cho rằng nguyên đơn khởi kiện đòi tiền nợ nhưng không thể cung cấp chứng cứ chứng minh giao dịch vay mượn giữa đôi bên. Phía ông M. cũng trình ra đoạn ghi âm có lời vợ ông H. nói số tiền đó không phải là tiền mượn nợ. Đại diện ông M. quả quyết tòa sơ thẩm chưa thu thập tài liệu liên quan đến số tiền nguyên đơn gửi bị đơn; không đưa vợ ông H. vào tham gia tố tụng. Đại diện phía ông M. nhấn mạnh: "Đó là cơ sở chúng tôi đề nghị tòa phúc thẩm hủy án sơ thẩm".
Bên cạnh đó, ông M. cũng đưa ra hai tấm hình chụp chung giữa vợ con ông H. với con gái ông M. khi mọi người đi du lịch chung.
Không có mặt ở phiên tòa, ông H. ủy quyền người khác tham gia tranh tụng. Theo nguyện vọng của ông H., người đại diện đề nghị tòa phúc thẩm bác kháng cáo, giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Theo chủ tọa phiên tòa, nguyên đơn cung cấp hai biên lai chuyển tiền với tổng số tiền là 10.000 bảng Anh nhưng nội dung chuyển tiền không thể hiện đây là tiền mượn nợ hay tiền tặng, cho. Ngoài ra, hồ sơ vụ việc có 4 đoạn video (có ghi âm, ghi hình) thể hiện vợ chồng bị đơn phủ nhận việc vay mượn tiền. Hiện hai bên không yêu cầu giám định những video này nên cơ quan chức năng chưa đủ cơ sở xác định số tiền trên có đúng do nguyên đơn chuyển về với mục đích cho mượn hay không. Chưa kể, sau thời gian về Việt Nam và đi du lịch chung, nguyên đơn mới chuyển tiền cho bị đơn. Qua xác minh thực tế, con gái bị đơn có đi học thêm tiếng Anh; vợ chồng bị đơn có tiến hành sửa lại nhà cửa. Xuất phát từ mối quan hệ bạn cũ, hai đương sự có hứa hẹn làm thông gia; từ đó, nguyên đơn chuyển tiền với mục đích đầu tư cho con dâu tương lai học tiếng Anh; giúp thông gia sửa nhà để sau này tổ chức đám cưới.
"Pháp luật hoàn toàn có căn cứ xác định 10.000 bảng Anh là tiền tặng cho, tuyệt nhiên không là tiền mượn" - chủ tọa kết luận.
HĐXX cấp phúc thẩm tuyên bố chấp nhận kháng cáo của bị đơn, sửa bản án sơ thẩm theo hướng không chấp nhận yêu cầu đòi lại 10.000 bảng Anh của ông H.
Quyết định này gây nhiều bất ngờ cho những người tham dự phiên tòa và đại diện ông H. Chưa biết sắp tới ông H. sẽ xử lý tiếp theo ra sao nhưng tình bạn thân thiết mấy chục năm của họ xem như khó hàn gắn.
Tại tòa phúc thẩm, đại diện cơ quan công tố đồng tình với cấp sơ thẩm khi cho rằng bị đơn xác nhận có nhận 10.000 bảng Anh do thông gia "hụt" gửi từ nước ngoài về và đề nghị giữ nguyên án sơ thẩm.