Chuyện đời “tỷ phú ve chai”
Người phụ nữ tuổi ngoài 30 đẩy chiếc xe chở đầy ve chai len lỏi trong các con hẻm, vừa đi chị vừa kể về cuộc đời đầy gian truân của mình cũng như những dự định còn ấp ủ với số tiền mà cho dù ngủ mơ chị cũng không dám ước tới: 5 triệu yên Nhật.
Phận đời nổi trôi
Sinh ra trong một gia đình nghèo có bốn chị em gái. Chị Hồng là con thứ ba, từ nhỏ đã không được đi học. Hằng ngày, chị phải theo mẹ ra biển đợi thuyền về lấy cá đi chợ bán. Việc bán cá không những không đủ sống mà còn khiến cả gia đình lâm vào cảnh thua lỗ. Chị quyết định rời quê vào Sài Gòn mưu sinh từ năm 16 tuổi.
Thân gái mới lớn bước vào Sài Gòn với đôi bàn tay trắng, không học hành, không người thân thích, tưởng chừng như không trụ nổi chốn phồn hoa này. Rồi chị được nhận vào làm công cho một quán nhậu ở quận Tân Bình với mức lương chưa đầy 200 nghìn đồng/ tháng. Chị phải làm mọi công việc như lau nhà, rửa chén, nhặt rau, phục vụ bàn từ tờ mờ sáng đến khi quán hết khách mới được nghỉ. “Mỗi tháng được gần 200 nghìn đồng tiền công. Có hôm thức dậy từ sáng sớm, làm đến gần 2h sáng hôm sau quán mới hết khách. Người mỏi nhừ, vừa tắm rửa xong ngả lưng được vài tiếng lại thức dậy làm việc tiếp”, chị Hồng kể.
Làm được hơn hai tháng thì chị gặp anh Trịnh Minh Vương (SN 1979, cùng quê Quảng Ngãi). Ngày đó, ban ngày anh Vương đi đánh giày còn đêm anh làm việc cho một quán ăn ở nội thành, lương tháng được 370 nghìn đồng. Một năm sau, anh chị đưa nhau về quê làm đám cưới và sinh con gái đầu lòng năm chị 19 tuổi.
Từ khi lấy chồng, chị nghỉ làm việc tại quán nhậu rồi bắt đầu sự nghiệp ve chai của mình. Anh cũng không đi đánh giày, phụ quán cơm nữa mà ở nhà đập những thiết bị điện ra để lấy dây đồng bán kiếm lời. Cứ thế, thời gian trôi qua gần 20 năm theo nghề ve chai. Chị với chiếc xe đẩy đi khắp khố phường, ngõ ngách tìm mua phế liệu, còn anh ở nhà đập phá những bộ máy nặng trịch do chị mua được. “Bắt đầu nghề ve chai cũng cùng cực lắm vì chưa có mối, phải đi tìm mua khắp nơi. Hai vợ chồng mỗi ngày kiếm được vài ba chục nghìn nhưng phải lo cho việc ăn uống, trả tiền phòng và sữa cho con”, chị Hồng nhớ lại.
20 năm ve chai và 5 triệu yên Nhật
Gần 20 năm gắn bó với nghề ve chai, nhiều chuyện dở khóc dở cười từ việc nhặt được vài ba trăm nghìn trong bì thư đám tang, đến việc bị lừa số tiền lớn phải giấu gia đình vào nhà vệ sinh ôm mặt khóc. Và đỉnh điểm là 5 triệu yên Nhật trong chiếc loa thùng cũ khiến cuộc sống gia đình chị đảo lộn.
Khi chị và ba đồng nghiệp đang lau tầng 2 thì người này chạy lên hỏi mượn tiền để làm thủ tục kéo điện, nước. Do không có tiền trong túi nên chị hỏi những người còn lại, rồi gom góp được 5 triệu đồng từ khoản dành dụm tiền gửi về quê đóng tiền học cho con. Lấy được tiền, người này xuống bắt xe ôm đi mất. Đợi mãi không thấy ông ta quay lại, chị Hồng xuống dưới nhà hỏi thăm thì mới biết ông này mới đến xem nhà để thuê chứ không phải nhà của ông ta. Lúc này, cả nhóm mới biết mình bị lừa và cứ thế ôm nhau khóc. Về nhà, chị không dám kể cho gia đình nghe mà chỉ biết vào nhà vệ sinh khóc cho đỡ tủi thân.
“Cứ ngỡ nhà của ổng và mình cũng ham tiền quá! Nghe ông ta nói sẽ thưởng thêm nên mới bị lừa. Tiền của chị bạn nhưng mình đứng ra cho mượn nên phải chịu, đành tìm cách kiếm tiền trả lại cho bạn thôi. Một bài học nhớ đời”, chị Hồng nói.
Chị Hồng cho biết, từ quần áo đến xoong nồi, bát đũa hầu như không phải mua vì những gia đình giàu có mua đồ mới bỏ đi nhiều đồ còn tốt nên lượm về dùng lại. “Nhiều người thắc mắc sao ve chai mà nhiều đồ thế, thậm chí còn có đồ hiệu mặc nữa. Đó toàn đồ người ta bỏ đi mình lượm về mặc chứ tiền đâu mua. Có hôm chị được cho cả bao tải quần áo, về mấy chị em chia nhau”. Vừa lượm chiếc rổ nhựa, mấy đôi đũa trong đống ve chai chị Hồng vừa nói “đồ này còn tốt, lượm về rửa sạch là dùng được”.
Chị Hồng kể thêm, có nhiều lần nhóm ve chai của chị còn lượm được tiền trong các bì thư do người bóc còn sót lại. “Lâu lâu người ta bỏ bì thư đám tang, đám cưới, mình lượm về bán giấy vụn, thì gặp những bì thư chưa bóc trong đó có 200 nghìn, thậm chí 500 nghìn đồng nữa”.
Chị Hồng mong ngóng 5 triệu yên Trao đổi với phóng viên Tiền Phong, chị Huỳnh Thị Ánh Hồng cho biết đang nóng lòng đợi thông báo từ cơ quan công an nhưng vẫn chưa nhận được điện thoại. Chị Hồng kể, gần 10 ngày nay, chị không dám đi xa mua ve chai mà chỉ đi lòng vòng các khu vực gần nhà để đợi công an gọi nhưng chưa có thông báo gì. Chiều 28/5, phóng viên Tiền Phong tìm đến trụ sở Công an quận Tân Bình, TPHCM để hỏi về số phận số tiền 5 triệu yên Nhật và bao giờ chị Hồng sẽ được nhận tiền. Khi liên lạc đến phòng trực ban, được thông tin, Trưởng công an quận đi họp không có ở cơ quan. Phóng viên được trực ban dẫn lên gặp một phó trưởng công an quận. Vị này cho rằng không có quyền phát ngôn vì thủ trưởng mới phát ngôn, đồng thời không nắm thông tin về vụ việc và đề nghị phóng viên quay xuống phòng trực ban liên hệ. Quay lại phòng trực ban thì tiếp tục được giới thiệu qua Đội điều tra tổng hợp, nơi đang thụ lý vụ việc. Tuy nhiên, một cán bộ ở đây cho biết đội trưởng đã xin nghỉ phép, còn đội phó đang đi họp nên hẹn thứ 2 tuần sau quay lại. |