Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh

(Dân trí) - Đã 20 tuổi, chưa một ngày được đến trường do nhà nghèo, bản thân Nguyễn Thị Hai lại bị tật nguyền. Bố mẹ đi làm ăn xa, Hai ở nhà với bà bội, nhưng với nghị lực của mình, cô bạn đã tự học và giờ đây đã học hết chương trình lớp 6.

Cô bạn "đáng nể" ấy là Nguyễn Thị Hai, sinh năm 1990, ở xóm 2, xã Thiệu Vân, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa. Hai là chị cả trong một gia đình có 3 chị em. Nhà nghèo, ngay từ khi mới chào đời, cả đôi tay và đôi chân Hai bị teo tóp, co quắp lại, cột sống cũng bị vẹo. Năm nay đã bước sang tuổi 20 mà trông Hai chỉ như một đứa trẻ mới lên mười. 20 năm nay, chưa một lần Hai được ra khỏi nhà.
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 1

Hai bò lê học chữ.


Học chữ để viết thư cho bố mẹ

 

Ở vùng quê nghèo xã Thiệu Vân, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa không ai là không biết đến Nguyễn Thị Hai với nỗ lực phi thường. Từ những ngày còn bé, nhìn các bạn cùng trang lứa tung tăng cắp sách đến trường, Hai đã thèm được đi học, được đọc sách, đọc truyện... Nhưng số phận nghiệt ngã đã khiến Hai không thực hiện được ước mơ của mình như các bạn.
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 2

Tay chân bị tật nguyền nhưng Hai viết chữ, trình bày rất đẹp.


Vì hoàn cảnh gia đình nghèo, bố mẹ Hai bôn ba khắp nơi mua bán phế liệu kiếm tiền. Hàng ngày, 3 chị em sống với bà nội đã già yếu, Hai được bà nội chăm sóc từ cái ăn, cái mặc cho đến việc tắm giặt. Tuy bản thân tật nguyền, nhưng Hai luôn ước mong được học con chữ.

 

Không được đến trường, thèm khát con chữ nên hàng ngày Hai tự mang giấy bút, sách vở ra miệt mài học và rồi nhờ chính nghị lực của mình, cô bạn đã biết đọc, biết viết, biết làm toán, vẽ tranh...
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 3

Đến trường là ước mơ của Hai.


Bố mẹ Hai đi làm ăn xa, hàng tháng gửi tiền về cho bà nuôi cháu, cứ đến mùa cấy hay gặt, họ mới tranh thủ về làm mùa và thăm con được ít ngày rồi lại vội vàng ra đi. Hiểu được hoàn cảnh của gia đình và bản thân nên Hai chỉ biết cam chịu.

 

Thương bố mẹ đi làm ăn xa vất vả, hàng ngày lại nhìn thấy các bạn cùng trang lứa được cắp sách đến trường, Hai đã thầm nhủ mình phải cố gắng học chữ để còn viết thư hỏi thăm bố mẹ. Thương bà nội, Hai quyết tâm học chữ để tự đọc những mẩu chuyện cổ tích và đọc sách cho bà nghe.

 

Học chữ, vẽ tranh với Hải không hề đơn giản chút nào, đôi tay Hai không thể cầm bút, cầm phấn bình thường, cô bạn phải cố chụm hai bàn tay lại, nắm cây bút, viên phấn vào giữa lòng bàn tay để viết những nét chữ, vẽ tranh một cách rất khó nhọc.
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 4

Đã có hàng chục bức tranh được Hai vẽ bằng chính đôi tay tật nguyền của mình.


Nhưng sau 10 năm nỗ lực không ngừng, rồi những nét chữ cũng dần ngay ngắn và đẹp hơn, đôi bàn tay và chân Hai cũng vì thế đã chai sạn đi vì những năm tháng tỳ xuống sàn nhà để tập viết chữ.

 

Hai tâm sự: “Thấy các bạn được đến trường, em buồn lắm vì mình không được như các bạn, em thương bà và bố mẹ vất vả vì em mà em lại không giúp được gì cả. Em muốn học chữ để viết thư cho bố mẹ và mắt bà kém rồi, bà không còn phải đọc truyện cho em nữa mà em tự đọc cho bà nghe. Em cũng ước mơ được làm cô giáo đi dạy nữa”.

 

Học từ những đứa em

 

Đêm nào cũng vậy, khi hai đứa em học bài là Hai lại ngồi gần lắng nghe và nhờ các em bày cho chị. Cứ thế, 3 chị em học bài cùng nhau. Hai nắm bắt rất nhanh, đến nay cô bạn không chỉ đọc thông, viết thạo, mà làm được cả Toán lớp 6, học cả tiếng Anh, em còn thể hiện được ước mơ của mình bằng những bức tranh với đủ sắc màu trong cuộc sống thường nhật của mình.
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 5

Hai ước mơ được làm cô giáo.

Bà Nguyễn Thị Mén - bà nội Hai tâm sự: “Tôi già rồi, sinh ra vốn đã không có chữ, mỗi lần nhìn con bé mà thấy thương cho nó lắm, suốt ngày chỉ ngồi một chỗ không đi lại được nên tôi cũng động viên cháu học lấy cái chữ cho đỡ thiệt thân. Nhiều hôm thấy nó bò lê ra học chữ trớt hết cả chân tay tôi cũng nóng ruột lắm. Thấy cháu học được chữ, biết đọc, viết nên nó cũng đỡ buồn hơn”.
 
Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh - 6

Bà nội luôn ở bên cạnh động viên Hai.


Hàng ngày, mỗi khi bà nội đi làm, các em đến trường là Hai lại lấy giấy bút và phấn nằm ra giữa nhà học bài. Khổ luyện sau hơn 10 năm, những nét chữ nghệch ngoạc ngày nào giờ đã tròn đẹp hơn, những bức tranh vẽ cũng đa dạng, đầy ý nghĩa.
 
Không được đến trường, Hai đã thể hiện ước mơ của mình trên những trang giấy trắng. Hàng ngày cô bạn ngồi vẽ ngôi trường với mái ngói đỏ tươi, giữa sân trường các bạn học sinh đang đá cầu, nhảy dây thật nhộn nhịp, từng đoàn tàu lăn bánh đi xa, đi xa để lại những cột khói tỏa khắp các ngọn cây...

 

Nhìn Hai hàng ngày miệt mài bò lê giữa nhà học chữ, vẽ tranh mà ai thấy cũng phải cảm phục cho nghị lực của cô bạn. Vất vả, khổ luyện là thế nhưng Hai chỉ có ước mơ giản dị là biết đọc biết viết, biết vẽ tranh để thể hiện ước mơ trên trang giấy.

 

Duy Tuyên - Thế Đình