Cô bạn tật nguyền ham mê học chữ, vẽ tranh
(Dân trí) - Đã 20 tuổi, chưa một ngày được đến trường do nhà nghèo, bản thân Nguyễn Thị Hai lại bị tật nguyền. Bố mẹ đi làm ăn xa, Hai ở nhà với bà bội, nhưng với nghị lực của mình, cô bạn đã tự học và giờ đây đã học hết chương trình lớp 6.
Hai bò lê học chữ.
Học chữ để viết thư cho bố mẹ
Tay chân bị tật nguyền nhưng Hai viết chữ, trình bày rất đẹp.
Vì hoàn cảnh gia đình nghèo, bố mẹ Hai bôn ba khắp nơi mua bán phế liệu kiếm tiền. Hàng ngày, 3 chị em sống với bà nội đã già yếu, Hai được bà nội chăm sóc từ cái ăn, cái mặc cho đến việc tắm giặt. Tuy bản thân tật nguyền, nhưng Hai luôn ước mong được học con chữ.
Đến trường là ước mơ của Hai.
Bố mẹ Hai đi làm ăn xa, hàng tháng gửi tiền về cho bà nuôi cháu, cứ đến mùa cấy hay gặt, họ mới tranh thủ về làm mùa và thăm con được ít ngày rồi lại vội vàng ra đi. Hiểu được hoàn cảnh của gia đình và bản thân nên Hai chỉ biết cam chịu.
Thương bố mẹ đi làm ăn xa vất vả, hàng ngày lại nhìn thấy các bạn cùng trang lứa được cắp sách đến trường, Hai đã thầm nhủ mình phải cố gắng học chữ để còn viết thư hỏi thăm bố mẹ. Thương bà nội, Hai quyết tâm học chữ để tự đọc những mẩu chuyện cổ tích và đọc sách cho bà nghe.
Đã có hàng chục bức tranh được Hai vẽ bằng chính đôi tay tật nguyền của mình.
Nhưng sau 10 năm nỗ lực không ngừng, rồi những nét chữ cũng dần ngay ngắn và đẹp hơn, đôi bàn tay và chân Hai cũng vì thế đã chai sạn đi vì những năm tháng tỳ xuống sàn nhà để tập viết chữ.
Hai tâm sự: “Thấy các bạn được đến trường, em buồn lắm vì mình không được như các bạn, em thương bà và bố mẹ vất vả vì em mà em lại không giúp được gì cả. Em muốn học chữ để viết thư cho bố mẹ và mắt bà kém rồi, bà không còn phải đọc truyện cho em nữa mà em tự đọc cho bà nghe. Em cũng ước mơ được làm cô giáo đi dạy nữa”.
Học từ những đứa em
Hai ước mơ được làm cô giáo.
Bà nội luôn ở bên cạnh động viên Hai.
Nhìn Hai hàng ngày miệt mài bò lê giữa nhà học chữ, vẽ tranh mà ai thấy cũng phải cảm phục cho nghị lực của cô bạn. Vất vả, khổ luyện là thế nhưng Hai chỉ có ước mơ giản dị là biết đọc biết viết, biết vẽ tranh để thể hiện ước mơ trên trang giấy.
Duy Tuyên - Thế Đình