Bạn đọc viết:

Người dân sợ bệnh viện vì phải... bồi dưỡng y bác sĩ quá nhiều

(Dân trí) - Người dân như chúng tôi đều rất sợ bệnh viện, vì mỗi lần vào bệnh viện cứ như đi vào… tử huyệt. Những khoản chi cho thuốc men, viện phí thì dù sao cũng là lẽ thường. Nhưng lo nhất là còn biết bao nhiêu khoản ''đen'' nữa mà chúng tôi phải chi ra.

Tôi nêu ví dụ cụ thể là ở bệnh viện Phụ sản Hải  Phòng, bởi nơi đây có nhiều bất cập trong công tác quản lý, bồi dưỡng tư cách cán bộ y bác sỹ. Phương châm “Lương y như từ mẫu” giờ có lẽ chỉ còn là khẩu hiệu thôi, chứ thực chất thì ở đây khác lắm rồi.

 

Vợ tôi phải nhập viện hồi tháng 6, khi đến viện làm thủ tục nhập viện xong thì có một sinh viên thực tập dẫn vợ chồng tôi lên phòng. Khi đi lên  cầu thang cô ấy có yêu cầu vợ chồng tôi đưa trước 100.000đ để lên làm thủ tục,  cũng chẳng có giấy tờ biên lai gì cả. Thật ra tôi biết số tiền ấy cô ta đã bỏ túi vì…công dẫn đường.

 

Nằm ở viện y bác sỹ cũng chẳng quan tâm nhiều, nên tôi đã phải đi phong bì 200.000đ cho bác sỹ  T. ở khoa phụ nội trước khi chẩn đoán bệnh, còn 2 y tá phụ trách phòng là L.  và L.  mới vào đã quát ầm ĩ, do đó tôi lại phải phong bao mỗi y tá 50.000đ/tuần để họ quan tâm và tiêm nhẹ tay cho vợ tôi. Sau khi vợ tôi lành bệnh còn phải ''cảm ơn'' 200.000đ cho bác sỹ.
 
Người dân sợ bệnh viện vì phải... bồi dưỡng y bác sĩ quá nhiều - 1
(ảnh minh họa, nguồn: Nhân dân)

 

Một cô em dâu trong họ của tôi vừa rồi mới vào viện Phụ sản này sinh con. Trước khi sinh hầu hết người nhà đều phải đến quan hệ với bác sỹ trước chừng 1 tháng, phong bao khoảng 1.000.000đ. Xong khi nào sinh chỉ cần gọi bác sỹ dù không phải ca trực, đêm hôm bác sỹ ấy vẫn đến. Sinh xong y tá bế đứa bé ra và gọi: "Người nhà đâu, ra bế bé nào'' thì lúc đó người nhà phải phong bao từ 500.000-1.000.000đ cho kíp đỡ đẻ đó.

 

Một chị dâu họ khác của tôi hồi tháng 6 cũng mới vào bệnh viện Phụ sản này cắt u buồng trứng. Khi đó dì tôi đã phải nhờ mối quan hệ tìm bác sỹ  để phong bì trước 2.000.000đ. Còn những lần rửa vết thương thì đều phải lót tay 20.000đ/lần.

 

Đấy là những bệnh nhẹ, chứ còn bệnh nặng thì phải chi phí cao hơn.Thương nhất vẫn là những người nông dân vất vả một nắng hai sương, đồng tiền kiếm ra rất khó khăn thì lấy đâu ra để “bồi dưỡng” y bác sĩ???

 

NamLong 

email:  hangkhung88hp@yahoo.com